Vương Tuấn Khải đưa tay cởi thắt lưng chiếc quần đen từ từ được cởi bỏ bên trong chiếc quần vật nam tính của anh sớm đã ***** **** hiện ra Vương Nguyên sợ hãi lùi lại tấm lựng mịn màng vô tình chạm vào bức tường lạnh lẽo khiến cậu khẽ run. Vương Tuấn Khải đến gần kéo cậu sát lại "Vợ à không cần sợ anh sẽ dịu dàng."
Hai chữ "vợ à" của anh khiến cậu cảm thấy lòng hạnh phúc nhưng nỗi sợ hãi vẫn dâng trào. Đàn ông khi bị kìm nén dục vọng đều như vậy sao ? Anh bắt đầu đặt vật nam tính của mình chạm vào nơi nhạy cảm của cậu. Cơ hồ là có chút thô bạo anh đặt thân mình ở giữa hai chân cậu lửa nóng kia thẳng đứng chống đỡ chỗ tư mật hết sức chặt chẽ kia của cậu. Vương Nguyên mở to mắt khóe mắt bắt đầu ngấn nước cậu sợ hãi cánh tay trái ôm chặt lấy lưng của anh từng ngón tay đè mạnh vào lưng anh cậu thét lên "Tuấn Khải đừng mà... hộc... thật... thật rất đau... ưm..."
Vương Tuấn Khải giữ lấy thắt eo cậu anh thở dốc cố gắng trấn an cậu "Thả lỏng đừng căng thẳng sẽ không tốt."
Anh rốt cuộc không thể nhẫn nại hơn nữa, đem sắp bạo phát xâm nhập vào trong cơ thể cậu quá chặt! Cậu quá hẹp căn bản không thể nào dung nạp anh lối vào chặt khít bóp nát lấy anh khuôn mặt nhỏ bé đỏ ửng lúc trước của cậu giờ đây đã trắng như tuyết cậu cắn chặt môi dưới đau đến khó tả Vương Tuấn Khải nhìn cậu khổ sở như vậy trong lòng thật khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/362775/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.