Vương Nguyên đứng dậy bàn tay nhỏ bé cởi từng cúc áo ra nhưng chỉ có thể cởi bằng một tay, tay phải cậu hiện tại chưa dùng quá sức được. Chiếc áo sơ mi trắng được cởi ra cậu để gọn sang một bên.
"Huýt..." Vương Tuấn Khải huýt sáo cậu giật mình quay đầu lại anh hất mặt về phía bồn tắm Vương Nguyên chầm chậm đi đến. Nhìn bộ dáng hốt hoảng đến đáng thương của cậu trong lòng anh có chút tội nghiệp. Nhưng chỉ là một chút nên cái ý nghĩ ấy nhanh chóng bay ra khỏi đầu anh. Anh tiến lại ánh mắt dừng lại trên hai nụ hoa anh đào trên ngực cậu khóe môi cong lên giọng nói trầm thấp phát ra "excellent !"
"Anh là đồ biến thái." Cậu đưa tay che ngực đỏ mặt hét lên. Cái gì mà tuyệt vời chứ ? Anh rốt cuộc là loại người gì đây ?
Vương Tuấn Khải nhếch lông mày nhàn nhã trả lời "Anh chỉ biến thái với 1 mình em thôi."
Cậu giương mắt nhìn anh có cần cậu gọi anh là sư phụ không tại sao cái gì anh cũng có thể nói hết vậy. Đã vậy còn trả lời bình thản nữa. Vương Tuấn Khải...chồng của cậu ngày trước đâu rồi hic...
"Không định tắm nữa sao ?"
Cậu đưa tay cởi bỏ chiếc quần jean sau đó là chiếc quần nhỏ. Lúc này cả cơ thể cậu hiện lên trước ánh đèn trắng. Làn da mịn màng trắng nộn. Bất kì người đàn ông nào khi nhìn thấy thân thể cậu như vậy đều khó mà kìm nén được dục hỏa. Vương Tuấn Khải ngoắc cậu lại chỉ vào bồn nước ấm. Vương Nguyên như phát khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/362774/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.