Quản gia chuẩn bị bữa tối cho Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên xong liền đi lên tầng một gõ cửa thì Vương Nguyên từ trong phòng ngủ bước ra "Bác quản gia cứ để cháu gọi anh ấy." Quản gia nghe vậy cúi đầu chào đi xuống dưới. Vương Nguyên mở cửa phòng làm việc của anh ra chỉ thấy căn phòng trống rỗng tiếng nước chảy róc rách trong nhà tắm phát ra. Anh đang tắm ? Phòng ngủ cũng có toilet mà tại sao anh phải qua đây tắm chứ ? Vương Nguyên trong lòng vô cùng thắc mắc cậu ngồi chờ trên sofa đối diện với bàn làm việc. Thật không ngờ phòng làm việc của anh lại gọn gàng không một vết bụi. Anh như vậy không ngờ thật ngăn nắp gọn gàng. Cậu đưa tay cầm quyển sách trên bàn lên đọc chợt tiếng mở cửa vang lên cánh cửa phòng tắm mở ra một thân hình cao to rắn chắc xuất hiện. Vương Nguyên quay đầu lại thì bất ngờ nín thở một giây.
Trời ạ bộ dạng anh lúc mới tắm xong thật quyến rũ . Mái tóc màu hạt dẻ thường ngày chải chuốt gọn gàng nay lại phủ xuống vài giọt nước tinh nghịch rơi xuống chảy dài trên khuôn mặt tuấn tú của anh. Lồng ngực rắn chắc từng nấc từng nấc da thịt đều hiện lên trước mặt cậu. Vương Tuấn Khải...anh...không mặc áo !??? Hai cánh tay to khỏe. Cơ bắp cuồn cuộn trên thân thể đượm màu lúa mạch kia còn đọng lại vài giọt nước mát. Vương Nguyên thở gấp một cái khi nhìn thấy phần hông của anh. Chiếc quần Jean đen xệ xuống nhìn anh thật rất quyến rũ.
Vương Tuấn Khải thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/1821884/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.