Chạy ra khỏi dãy của sinh viên khối A Vương Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm lúc nãy cậu chạy nhanh quá nên bây giờ khá mệt. Nghỉ ngơi một chút cậu bước ra khỏi cánh cổng trường to cao Triệu Dĩnh đi bên cạnh Vương Nguyên cậu đã đề nghị đi xe cho Vương Nguyên không mệt nhưng cậu lại không chịu. Dạo quanh khu phố tấp nập Vương Nguyên quyết định đi vào cửa hàng bán đồ nam. Cánh cửa kính được đẩy vào tiếng ding dong chợt vang lên. Hai nhân viên đang đứng nói chuyện thấy cậu bước vào liền cúi đầu chào. Cậu bé trước mặt họ thật là một tiểu mỹ nam chỉ khoảng 17 18 tuổi mang vẻ đẹp mỹ lệ thoát tục đôi mắt to tròn xinh đẹp con ngươi đen láy lấp lánh hệt như đang có nước cái mũi nhỏ xinh cặp môi đỏ mọng chợt nhoẻn miệng cười nụ cười cũng thật ngọt ngào cho dù chỉ là thoáng qua cũng đủ mê hoặc chúng sinh rồi. Cậu bé kia mặc trên người bộ đồng phục trường Diamond nổi tiếng ắt hẳn là tiểu thiếu gia con nhà quyền quý.
Nhân viên phục vụ chợt tiến tới niềm nở nói "Tôi có thể giúp gì cho quý khách ạ ?"
"Tôi muốn mua mấy cái áo sơmi nam cùng một vài cái cavat" Giọng nói trong trẻo ngọt ngào phát ra từ đôi môi đỏ mọng kia thật khiến cho người ta phải chăm chú lắng nghe đến ngớ người.
Nhân viên phục vụ dẫn cậu tới quầy áo sơ mi nam cao cấp cất tiếng nói "Đây là những loại áo sơ mi cao cấp và tốt nhất ở cửa hàng chúng tôi. Quý khách cứ tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/1821881/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.