Nhìn vẻ mặt tự cao tự đại của anh Vương Nguyên thật rất tức giận cậu nhướn người đặt cặp môi đỏ mọng của mình lên cặp môi mỏng quyến rũ của anh Vương Tuấn Khải vẫn ngồi im mà hưởng thụ cho đến khi...môi của anh bị cậu cắn mạnh. Anh nhíu mày Vương Nguyên buông ra bặm môi trừng mắt nhìn anh cậu vừa mới cắn anh...một dòng máu tươi Vương Tuấn Khải sững người nhìn cậu tuy cậu có chút sợ nhưng vẫn cương quyết trừng mắt với anh.
"Vương Nguyên...." Anh nhíu mày nhấn mạnh từng chữ như đang biểu hiện sự tức giận.
Dù cậu có can đảm thế nào thì khi thấy khuôn mặt tối sầm của anh sự can đảm vừa nãy chợt biến mất trong không trung Vương Nguyên cúi đầu lí nhí nói "Em xin lỗi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/1821865/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.