Vương Tuấn Khải cởi chiếc áo khoác của cậu ra ném sang một bên. Vương Nguyên phần trên cơ thể lại đỏ mặt nói "Đây là ở sảnh sẽ bị nhìn thấy chúng ta....không phải nên dừng lại sao ?"
"Cửa đã đóng màn cũng đã kéo em còn muốn sao ?" Vương Tuấn Khải nghiêng đầu nhìn cậu cất tiếng nói.
"T...Tắt đèn."
"Như vậy anh sẽ không thể thấy em." Dứt lời anh đưa tay kéo mạnh hai cánh tay đang che của cậu anh nhếch miệng cười.
"Ưm..." Vương Nguyên đỏ mặt cậu nhắm mắt lại xấu hổ đến nỗi ngay cả nhìn cũng không dám.
Vương Tuấn Khải chợt buông tay cậu ra lạnh nhạt nói "Phải rồi chẳng phải Thiên Tỉ đã dạy em cách để quyến rũ anh sao ? Vậy thì bây giờ hãy cho anh thấy em đã nghe và học được gì !?"
"Hả ?"
"Làm đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/1821862/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.