Có quá nhiều người ở tại thần miếu, nên thi quái và quỷ vật âm sát bị thu hút lại đây càng ngày càng nhiều.
Trương Tịch Nhan muốn rèn luyện môn hạ đệ tử, nên phải buông tay để bọn họ tự trải qua chiến đấu thực tế được tôi luyện để tiến bộ hơn.
Lần tiến vào này, bọn họ mang theo vật tư sung túc, bị thương thì có đan dược trị liệu, có người ở Pháp trận đường bày ra phòng ngự đại trận để bọn họ làm chỗ nghỉ ngơi, còn có Trương Kế Bình mở ra bảo thuyền phòng ngự, có thể nói là chuẩn bị phi thường sung túc.
Trương Tịch Nhan không có ở dưới tình huống như vậy mà ra tay dọn sạch thi quái trước khi chúng tới gần thần miếu phòng ngừa nguy hiểm cho bọn họ như trước.
Nàng an bài cho Liễu Vũ, sau khi cô rời đây, bản thân nàng liền tiếp tục bận rộn bày trận, đồng thời cũng để ý đến động tĩnh xung quanh thần miếu, để ngừa có quỷ vật âm sát và thi quái lợi hại xuất hiện làm toàn quân bị diệt.
Trước hết đuổi đi là kim giáp thi quái, đại khái có mười mấy con. Chúng nó vừa đến chân núi liền gặp được tử cổ hình dạng cánh hoa của Liễu Vũ thả ra, liền bị chúng chui vào trong đầu từ mũi, miệng, lỗ tai, làm cả đám mất đi năng lực tự chủ.
Trước đó Liễu Vũ đã sử dụng ảo thuật để bóp méo ký ức chúng nhưng lại không khống chế được cơn đói khát của đám kim giáp thi quái này, liền thử lấy tử cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3679118/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.