Trương Tịch Nhan nhìn thấy bộ dáng một mặt đau lòng của Liễu Vũ, liền không nhịn được mỉm cười, an ủi nói: “Thiên tài địa bảo cũng chia cấp bậc. Quỷ Thái Tuế này thuộc cấp bậc linh bảo, đối với ai tu luyện dưới hóa linh cảnh thì có công hiệu diệu kỳ, nếu là hai chúng ta tự dùng, cũng chỉ có thể dùng làm dược liệu chữa thương thôi, nhưng cũng sẽ có dược liệu khác để thay thế, dùng làm dược liệu không khỏi có chút lãng phí.”
Móng Heo từ bên ngoài chui vào tới, bằng tốc độ nhanh nhất nhào về phía thịt linh chi.
Trương Tịch Nhan tay nhanh mắt lẹ, một phen chụp lấy Móng Heo, sau đó dùng đầu ngón tay ngắt xuống một khối nhỏ Quỷ Thái Tuế cho nó, nói: “Ăn cho đỡ thèm được rồi.”
Cái miệng nho nhỏ của Móng Heo gặm lấy khối Quỷ Thái Tuế, cảm thấy mỹ mãn mà oạch một cái lập tức bay đi.
Trương Tịch Nhan nhìn Móng Heo bay đi tìm Trương Kiều Nghiên, dừng ở trên vai của bà nội ba nhâm nhi khối Quỷ Thái Tuế, đôi mắt nàng một mảnh mềm mại. Móng Heo là bản mạng linh cổ của a cha của nàng kiếp trước, a cha không còn nữa, Móng Heo liền vì a cha mà thủ mộ hơn 5000 năm, sau khi đi vào Bất Chu Sơn liền làm bạn với nàng hơn 1000 năm, một lão cổ trùng tổ tông hơn 7000 tuổi, tâm trí vẫn giống một đứa trẻ mấy tuổi, ngay cả muốn hóa thành cổ yêu cũng khó, lại tổng vì nàng ở thời điểm nguy cấp dùng tánh mạng ra để bảo hộ nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3679119/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.