Lời nói cũng là nói như vậy, Liễu Vũ vẫn là ngồi xuống uống trà, tìm đến lão bà học hỏi kinh nghiệm.
Làm buôn bán đều cần có người đi trước dẫn đường, đó là mạo hiểm đem vàng thật bạc trắng ném đi trên sông, trong nguy hiểm mới học tới được kinh nghiệm sờ ra được đường lối, đỡ hơn đi vòng qua nhiều đường.
Trương Tịch Nhan nói cho Liễu Vũ, “Các giới ở Bất Chu Sơn cùng với cấu tạo địa chất ở địa cầu bao gồm cả hệ sinh thái và chủng loại sinh vật cũng đều không giống nhau, rất nhiều thứ ở địa cầu có thể áp dụng nhưng đối với ở nơi này lại không thích hợp. Ảnh hưởng lớn nhất chính là nơi này không có quặng mỏ than đá, linh tinh là nguồn năng lượng chủ yếu, dùng pháp bảo tương đương với việc dùng máy móc. Sử dụng pháp bảo yêu cầu tiêu hao chính là linh tinh, giống như châm dầu để sử dụng các loại máy móc vậy.”
Liễu Vũ hiểu được ý tứ của Trương Tịch Nhan, “Ý của chị là nói, cơ giới hóa việc đào quặng, không có lời?”
Trương Tịch Nhan nói: “Sức người cùng với súc vật kéo là tiện nghi nhất, pháp bảo thông thường là những người mạnh sử dụng, linh tinh so với đồng tiền còn quý hơn mạnh hơn, em nói đi?” Nàng đốn hạ, nói: “Kỳ thật lấy bản lĩnh hiện tại của em, thu hoạch tài nguyên là cái không cần để lo nhất, đi thêm nhiều nơi loạn lưu tìm kiếm mấy cái bí cảnh liền có.”
Nội tâm Trương Tịch Nhan vẫn rất mâu thuẫn, một phần rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3675762/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.