Việc này còn dùng gì để giăng lưới? Trực tiếp dùng tay nha! Liễu Vũ vội vàng mà xoa xoa đôi tay, nói: “Cái việc đánh giặc gì đó, em không am hiểu, em đi vớt một ít hải sản đây, chờ lát nữa em đến tìm chị.” Sau đó lên tiếng kêu Hắc Hồ người am hiểu thuật khống thủy, “Hắc Hồ, cô tới hỗ trợ tôi một chút, dùng thuật khống thủy giúp tôi dè lại mấy con lớn nhất, đừng để tụi nó chạy mất. Con lớn mới béo!”
Hắc Hồ thủy yêu thẳng ngay người, tâm nói: “Tôi, đi đè lại con gì lớn?” Chỉ ở đạo hạnh này của bản thân, đặt ở Cổ Đạo Tông xác thật là số một số hai, nhưng đặt ở nơi này, trong ba tộc lớn ở đây ra đại một cái đạo hạnh hay có thực lực một chút thôi là đủ đè ngược lại bản thân nàng ta rồi. Nàng ta chỉ có thể dựa bản lĩnh hòa vào chung với nước khó có thể bắt được, miễn cưỡng mới có thể tự bảo vệ được bản thân mà thôi.
Trương Tịch Nhan nói: “Đi đi, chú ý bản vệ Liễu Vũ cho tốt.” Nàng thấy Liễu Vũ tích cực chủ động như vậy, hơn nữa từ trước đến nay Liễu Vũ luôn có nhiều biện pháp, liền tạm thời nhìn xem trước, có lẽ, vạn nhất, có thể chuyển cơ thì sao? Nếu thật sự không được, nàng liền vớt Liễu Vũ bỏ chạy là được.
Hắc Hồ nói: “Các cô cũng thật đem tôi trong mắt a.” Trên thực tế, cũng là thật để vào trong mắt. Nàng ta đem tâm niệm một vòng, tâm nói: “Làm!” Cất bước đến bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3653266/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.