Cả người Lâm Lệ vô lực nằmxuống, qua hai lần nôn chiều nay và vừa rồi, gần như ói ra tất cả những gì ănvào hôm nay rồi, bây giờ người cô không còn chút sức lực nào.
Chu Hàn đi ra ngoài rót nướckhông đầy một lát lại tiến vào, chẳng qua là lần này đi theo sau anh còn có mẹChu, nhìn Lâm Lệ nằm ở trên giường, vẻ mặt mẹ Chu có thể nói là hơi rối rắm, cóchút đau lòng, nhưng khóe miệng lại không nén được ý cười.
Lâm Lệ âm thầm kêu khổ, biếtlần nôn vừa xong, càng hiểu lầm hơn, thật sự là có giải thích cũng không rõ đượcrồi.
Chu Hàn đưa cốc nước trong taycho cô, vẻ mặt nghiêm túc trước sau như một.
“Cảm ơn.” Lâm lệ nhận lấy,khách khí nói cảm ơn.
Kéo Chu Hàn ra, mẹ Chu trựctiếp tiến lên, ngồi ở mép giường lôi kéo tay Lâm Lệ đặt lên trên đùi của mình,vỗ nhè nhẹ, có chút vui mừng lại có chút ít đau lòng nói: “xem nào, đã hành hạcon rồi.” Nói xong đưa tay sờ sờ khuôn mặt hốc hác của cô, lẩm bẩm: “Quá gầy,thật quá gầy.”
Lâm lệ nhìn bà khóe miệng khẽcười lên, thật tình cảm giác được sự quan tâm và thương yêu của người phụ nữtrước mắt này đối với mình, mặc dù biết bà quan tâm và thương yêu như vậy là saiđối tượng, nhưng cô vẫn rất quý trọng phần tình cảm này.
“Vừa rồi nôn quá, giờ hẳn làtrống rỗng rồi, mẹ đi nấu cho con ít mỳ ăn nhé?” Mẹ Chu hỏi.
“Đừng ạ.” Lâm Lệ thoáng lộ ravẻ kích động cự tuyệt, dạ dày cô lúc này đã không còn gì nữa để nônra!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/95965/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.