Trong lúc mơ mơ màng màng LâmLệ cảm giác bên cạnh mình hình như có một cái lò sưởi ấm tự nhiên, tản ra nhiệtđộ mê người, nhiệt độ mê người kia khiến người ta không tự chủ muốn dựa gần vào,ôm ấp lấy, muốn nhiều hơn.
Chậm rãi giật giật mí mắt, từtừ mở ra, ánh nắng sáng sớm xuyên thấu qua cũng rèm cửa sổ trong suốt chưa đượckéo ra, chiếu sáng cả gian phòng, mà độ sáng lúc này đối với một người từ trongbóng tối tỉnh lại mà nói có chút chói mắt, Lâm Lệ vô thức nhắm mắt lại lần nữa,đầu chà chà lò sưởi ấm áp bên cạnh, tay ôm chặt nó hơn.
Đã có bao lâu không có một đêmngủ tới hừng sáng như vậy? Giống như thật rất lâu, lâu đến Lâm Lệ đã sớm quênmất cái loại cảm giác thoải mái ngủ một đêm tới hừng sáng là thếnào.
Hình như là từ lúc An Nhiên nóicho cô biết Trình Tường bắt đầu nói dối, cô hình như chưa từng ngủ sâu giấc, cảđêm luôn gặp phải đủ loại giấc mơ khác nhau, mà những cảnh trong mơ luôn dày vòcô không thể ngủ yên.
Hồi đó cô không ngừng mơ thấyTrình Tường ôm người đàn bà kia cười rất vui vẻ, mà mình bị lãng quên ở một bên,đối với bọn họ mà nói hình như chỉ là không khí, vĩnh viễn không nhìn thấy cô,cô không tỉnh, nhưng mà không biết bao lần rơi lệ trong mơ, bởi vì hôm sau tỉnhdậy vỏ gối luôn ẩm ướt, cô luôn muốn lừa gạt mình rằng có thể tiếp tục, nhưng màsự thật lại làm cho cô không lừa được người khác nữa, lại càng không thể lừađược chính mình, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/95966/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.