Ba Chu ngồi chủ tọa, mẹ Chungồi bên tay phải của ông, tiểu Bân ngồi ở bên cạnh mẹ Chu, để cho mẹ Chu dễdàng chăm sóc cho nó. Chu Hàn ngồi bên tay trái ba Chu, mà Lâm Lệ thì tới ngồicạnh Chu Hàn.
Tối nay hình như mẹ Chu đặcbiệt vui vẻ, nụ cười trên mặt chưa từng phai nhạt, nhìn Lâm Lệ một chút lại nhìnChu Hàn một chút, nụ cười trên mặt giống như sâu hơn chút ít.
Ba Chu vẫn là vẻ mặt nghiêmtúc, giống như Chu Hàn lúc bình thường.
Thật ra thì lần đầu tiên gặp baChu Lâm Lệ không khỏi cảm thán ở trong lòng, khó trách được vẻ mặt bình thườngcủa Chu Hàn luôn cứng ngắc như vậy, thì ra căn bản là ditruyền!
Đến lúc thanh âm trầm thấp phachút tang thương của ba Chu cất lên tiếng “ăn cơm”, mọi người trên bàn ăn mớibắt đầu động đũa.
Lâm Lệ bưng cơm, trong lòngcười khổ, mẹ Chu hình như là nghe bác quản gia nói cô nôn ra toàn bộ bánh trôi,sợ cô đói bụng, tối nay tự mình xới cho Lâm Lệ một bát cơm thật lớn, cao giốngnhư tòa kim tự tháp, còn có đỉnh nhô lên.
Bưng bát cơm, Lâm Lệ bất đắc dĩgắp miếng cơm bỏ vào trong miệng, trong lòng suy nghĩ rốt cuộc làm sao mới tiêudiệt hết một bát cơm lớn này, nghĩ thầm có lẽ tiêu diệt xong những thứ này côchắc chắn tránh không được nôn trận nữa.
Mẹ Chu ngồi đối diện với LâmLệ, nhìn cô khóe miệng cong lên thành nụ cười, đút cho đứa cháu lớn của mình mộtmiếng, sau đó lại quay đầu nhìn chằm chằm vào con trai cùng con dâu ngồi ở phíatrước, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/95964/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.