Khi Lâm Lệ tỉnh lại lần nữa đãlà nửa đêm, cả gian phòng đen như mực, nhưng có một bàn tay ngang hông nói chocô giờ phút này người nằm bên cạnh không phải là Tiểu Bân mà là ChuHàn.
Đưa tay muốn kéo bàn tay kiara, bên tai vang lên giọng nói trầm thấp của anh: “Muộn rồi, ngủđi.”
“Em trở về phòng ngủ.” Lâm Lệkhăng khăng muốn đứng dậy, đưa tay hất bàn tay để trên bụng mìnhra.
Chu Hàn không để cô làm vậy,dùng sức kéo cô trở về, ngực dán vào lưng của cô, hai tay ôm hông của cô càngchặt hơn, tư thế hiện tại của hai người như là hai cây đũa dán chặt vào nhautrông mập mờ.
“Buông ra.” Lâm Lệ nhíu mày,thân thể giãy dụa muốn tiến lên trước, nếu đã thấy rõ sự thực rồi, cô nên quaytrở lại vị trí vốn có của mình, để duy trì khoảng cách của haingười.
Chu Hàn nhắc chân ngăn chặn cô,thấp giọng nói bên tai cô: “Đừng động đậy.”
Bị giọng nói của anh làm chogiật mình, Lâm Lệ cảm giác được vật nóng bỏng kia ở sau lưng mình, cũng khôngcòn là cô bé ngây ngô, tất nhiên Lâm Lệ biết cái kia là gì, cũng biết đàn ônglúc này đúng là tức giận không chịu nổi, trong bóng tối mặt bỗng dưng đỏ lên,rất sợ mình cử động sẽ kích thích anh, nên dừng lại thành bất động, nhưng khónén được phẫn nộ trong lòng, thân thể cứng lên thấp giọng nổi giận nói: “Lưumanh!”
Chu Hàn không nói chuyện, tayvẫn ôm chặt cô, cúi đầu chôn ở cổ cô, đè nén kích thích cuồn cuộn trong người,anh muốn cô, nhưng anh không là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259937/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.