Lâm Lệ sửng sốt, khó hiểu nhìnanh, nhất thời không phản ứng kịp, hỏi: “Cái gì bạn tốt?”
Chu Hàn thấy phản ứng của cô,trong lòng đột nhiên nhen lên dự cảm xấu, vô thức nhíu mày lại, nhìn cô lần nữanghiêm trang hỏi: “không phải là bạn tốt em đến rồi?” Lúc nói chuyện, ánh mắtnhìn chằm chằm bụng cô.
Lâm Lệ theo ánh mắt anh, sau đólại nhìn cốc ca cao nóng trong tay và túi chườm nóng trong lòng, sau đó chậmchạp nữa cũng ý thức được, nhất thời hai gò má hồng lên, xấu hổ trừng mắt, giậndữ nói: “Anh, anh nói linh tinh cái gì vậy? Em mới không có bạn tốttới!”
Nghe vậy Chu Hàn cũng có chútlúng túng, khuôn mặt màu đồng nổi lên màu đỏ quỷ dị, nhưng cũng chỉ là thoángqua, dưới đáy lòng thầm mắng trợ lý Từ không đáng tin, nghĩ xem gần đây có phảilà giao cho anh ta quá ít công việc hay không để cho anh ta rảnh rỗi, cho nênmới nghĩ ra cái chủ ý không đáng tin này. (VL: Khổ thân a Từ, a tự cầu phúcđi!)
Không khí thoáng cái có chútlúng túng quỷ dị, Lâm Lệ để chén ca cao trong tay và túi chườm nóng kia xuống,xoay người trở về phòng.
Thấy cô muốn đi, Chu Hàn đưatay kéo cô lại, cau mày có chút mệt mỏi hỏi: “Em rốt cuộc đang náo loạn cái gì?”Gần đây anh quả thật mệt mỏi, không phải thân thể mà là trái tim mệt mỏi, thậtvất vả mới giải quyết chuyện của Tiểu Bân, lại không nghĩ rằng cô tự nhiên lạináo loạn với anh, thậm chí anh còn hoàn toàn không biết tạisao!
“Em không có.” Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259936/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.