Sáng sớm Tâm Hà đã tỉnh dậy, mặc một bộ giao lĩnh bối tử màu xanh thêu lan và sen. Đưa Vân Đoá đi đến ‘Phương Phỉ Các’, mấy ngày nay nàng không đến, sợ là Lâm sư phụ sẽ ghét bỏ nàng lười nhác.
“Thỉnh an sư phụ.” Vừa vào phòng nàng đã cung kính hành lễ.
Lâm Tĩnh ngồi trên chủ vị uống trà, thấy nàng đi đến thì thuận miệng hỏi: “Phong hàn khỏi hẳn rồi chứ?”
Tân Hà gật đầu, đưa khăn thêu mới đây nhất cho nàng xem.
Lâm Tĩnh vừa xem qua, cảm thấy khăn thêu không tệ, trên khăn thêu hoa lài, màu sắc hài hoà, đường nét tinh tế, trông vô cùng sống động.
“Thiên phú của ngươi không tệ, lại biết chăm chỉ, giỏi lắm.”
“Đều nhờ công dạy dỗ của sư phụ.” Tân hà nịnh nọt, nói xong thì chuồn ra cửa.
“Lại nghịch ngợm rồi….” Lâm Tĩnh bị trêu nở nụ cười, nhìn tiểu đồ đệ tuổi còn nhỏ lại khéo léo, xuất thân lại từ cao môn thế gia, tương lai sau này khó mà đoán hết.
“Đi qua đây, hôm nay dạy ngươi một số phương pháp thêu.”
Lâm Tĩnh đi đến cửa sổ gian tây, Tân Hà vâng một tiếng cũng đi theo.
Riêng châm pháp của gấm Tô Châu đã mấy chục loại. Lâm Tĩnh thấy nàng nhỏ tuổi, sợ không có tính nhẫn nại nên chỉ chọn ba loại thủ pháp là tề châm, tản sáo, thi châm luân phiên giảng dạy, liên quan đến cách đi châm, thủ pháp đi châm nào thì cũng nói một lượt.
Hai canh giờ sau, Tân Hà mới rời khỏi ‘Phương Phỉ Các’, vừa ra cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3442041/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.