Buổi chiều, Vân Linh hầu hạ Tân Hà tắm rửa gội đầu rồi lại bôi bạch ngọc lan hương chi (*) cho nàng.
*Hương chi: một loại kem nhũ hoá dùng để dưỡng da, hàm lượng dầu chiếm khoảng 50-85%.
“Ta nhớ sinh nhật năm trước, tổ phụ có tặng ta một bộ bút mặc chỉ nghiễn (*) thượng hạng….” Tân Hà nghĩ nghĩ: “Chắc đang ở trong khố phòng của chúng ta….” Nàng lấy một chút hương chi trong lọ nhỏ, tán ra ở lòng bàn tay rồi xoa lên mặt.
*Bút mặc chỉ nghiễn: bút, giấy, mực, nghiên.
Hương ngọc lan nhè nhẹ thoảng thoảng khiến nàng vô cùng thoải mái.
“Ngày mai ngươi đi tìm rồi tặng qua cho Tứ thúc đi.” Nói xong Tân Hà nằm lên giường.
Vân Linh vâng một tiếng, giúp nàng buông trướng.
Đêm đen nặng nề, thi thoảng lại có tiếng chó sủa vọng đằng xa, vừa thân thiết lại an nhàn.
Trong ‘Lê Hương Cư’, Lý Hoạ Bình vừa uống xong một chén thuốc đắng, trong lòng bực bội, oán giận nói: “Sao thuốc này lại đắng như thế? Cũng không cho thêm chút cam thảo, át đi cái vị này.”
Xuân Hồng bưng một đĩa mơ qua, khuyên nhủ: “Di nương, thuốc đắng dã tật….. có thể giúp người có thai là tốt rồi. Hơn nữa, đây là thuốc tốt, sao có thể tự tiện thêm thuốc được, nếu dược lý xung nhau thì không tốt đâu.”
Lý Hoạ Bình ăn một trái mơ, yếu ớt thở dài: “Ta cũng chỉ nói lung tung như vậy, ngươi cũng đừng để ý. Ai biết được liệu thuốc này có tác dụng hay không? Sợ thì sợ, đắng cũng uống rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3443471/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.