“Hắn là ai vậy?” Vừa nói, tay nhỏ của Tân Hà vừa chỉ, biết rõ còn hỏi.
“….” Khoé miệng Tân Minh Tuyên hơi cong lên, cẩn thận giới thiệu với nàng: “Đây là Triệu Uyên, vừa là đồng học cũng là hảo hữu của ca ca, bây giờ đang học ở Tân tộc.”
“Triệu bá mẫu và mẫu thân cũng hay qua lại, nhưng chắc muội không để ý rồi.”
Triệu Uyên cũng đi tới gần, thấy ánh mắt to tròn, đen láy như bồ đào của nàng đang chăm chú đánh giá mình vô cùng đáng yêu: “Đúng vậy, Tần bá mẫu còn đặc biệt xếp cho ta một gian phòng ở Tân phủ, nói ta muốn ở bao lâu thì ở.”
“À….” Tân Hà nháy mắt mấy cái. Hoá ra trong lúc nàng còn chưa biết gì, Triệu gia và Tân gia đã có quan hệ thân thiết như vậy.
“Ca ca, muội phải về rồi. Không làm phiền các huynh đi học nữa.” Nàng nhu thuận hành lễ.
Tân Minh Tuyên xoa nhẹ búi tóc của nàng, gật đầu để nàng đi.
“Muội muội ngươi còn nhỏ mà rất biết lễ nghĩa.” Triệu Uyên cười vỗ vai hắn, đi về phía học đường.
“Đương nhiên rồi, muội muội của Tân Minh Tuyên ta cái gì cũng là nhất.” Tân Minh Tuyên tự hào nói.
“Tên tiểu tử này….”
“Nói cái gì vậy? Ta còn lớn tuổi hơn ngươi, gọi Đại ca.”
Hai thiếu niên kẻ chạy người đuổi, tiếng cười đùa vang đi rất xa. Dường như không biết vị u sầu.
Tân Hà không biết nên miêu tả tâm tình của mình như nào nữa, dù sao cũng không còn tự tại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3440797/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.