Hơn nữa tiếng sau, người của Paul đã đến. Câu đầu tiên họ hỏi không phải anh có bị thương không mà là…
"Đây là chị dâu à?"
Nhìn cô gái ngủ thiếp bên cạnh cửa sổ, hơi thở đều đặn cùng gương mặt khả ái kia, mọi người lập tức vây quanh Paul. Đây là lần đầu tiên họ thấy anh ấy chở một cô gái, huống hồ lại còn là một mỹ nữ. Không được rồi, rốt cuộc trong kỳ nghỉ vừa rồi anh ấy giấu giếm bao nhiêu chuyện thế?
"Không phải, tôi là tài xế của cô ấy."
Hình như anh nói đâu có sai. Vì Hạ Băng cho rằng anh là một lái xe nên mới đến hỏi anh, cũng từ đó mà anh ném luôn kỳ nghỉ phép của mình để trở lại Châu Giang. Tưởng mọi chuyện sẽ an ổn, nào ngờ giữa đường xe lại hư bánh nên mới gọi điện cho mọi người. Nếu như chuyện này bị đồn ra ngoài thì ảnh hưởng rất lớn.
Rất rõ ràng, những người kia làm gì để ý đến lời nói của Paul, trong lòng bọn họ đã khẳng định chắc nịch rằng cô gái này là bạn gái của cấp trên.
Paul bế Hạ Băng sang xe khác, bảo một trong những thuộc hạ của mình lái xe, còn anh ngồi phía sau với cô. Cũng may là khi nãy cô đã nói địa chỉ, do đó anh không cần phải đánh thức cô.
Nhìn cô gái vẫn đang ngủ say, trái tim anh càng thêm rạo rực. Mẹ kiếp, mày có bình tĩnh lại không thì bảo, liêm sỉ đâu rồi?
Nhân lúc người ngồi trước không để ý, anh cúi đầu xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-to-hoa-binh-yen/3568928/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.