Ngồi trên xe, ánh mắt Hạ Băng thích thú nhìn cảnh vật lướt qua cửa sổ. Đây là lần đầu tiên cô đi xa như thế, làm sao không ngạc nhiên cho được? Không ngờ ngoài này hiện đại hơn ngôi làng của cô gấp hai, à không năm lần chứ, hơn nữa có rất nhiều tòa nhà lớn như trong sách giáo khoa vậy.
“Sao cô lại đi đến Thanh Giang?”
Paul hỏi. Muốn đi đâu thì người ta cũng phải đợi đến sáng, làm gì có ai đêm hôm khuya khoắt như thế lại khởi hành, huống hồ lại còn không đặt xe trước mà đi bộ tìm xe như cô gái này.
“Tôi trốn gia đình bác tôi để đến Thanh Giang học đại học.”
Trốn gia đình bác để học đại học ư? Câu này cho thấy ba mẹ của cô ấy không còn, và gia đình người bác đó cũng chẳng tốt đẹp gì mấy. Vậy là cô gái này chỉ mới mười tám tuổi thôi, tốt!
“Cô học ở đâu?”
“Học viện Điện ảnh.”
Rất tốt!
Paul lập tức lấy một tấm danh thiếp đưa cho Hạ Băng. Cô nhận lấy rồi xem thử, đôi mắt chớp chớp không tin được. Gì mà chỉ có mỗi số điện thoại vậy? Đừng nói với cô, người đàn ông này là đa cấp nhé? Khi không lại lên xe của một tên đa cấp, có khi nào hắn sắp sửa mang cô đi bán không?
“Sao cô nhìn tôi như một tên tội phạm vậy?”
Thông qua gương chiếu hậu trong xe, Paul thấy ánh mắt Hạ Băng không được tốt lắm. Đừng nói là cô ấy nghĩ bậy rồi?
“Anh… có phải là đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-to-hoa-binh-yen/3568927/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.