Đôi mắt Sở Minh Phong trầm lại, “Nếu là quý phi giết người diệt khẩu, đó là giấu đầu lòi đuôi: quý phi không mang thai”
Thẩm Chiêu nói, “Thần đi xem thi thể hai cung nữ kia”
Sở Minh Phong đồng ý, “Đi nhanh về nhanh”
Thẩm Chiêu đi, chưa tới nửa canh giờ thì về, thần sắc nặng nề, “Thần nhìn kỹ thi thể cung nữ, lúc đầu không phát hiện gì, sau đó thần lại phát hiện ra phía sau đầu các nàng ấy có một cây ngân châm dài nhỏ cắm vào huyệt. Phong bế huyệt không cứu nổi, nếu toàn bộ ngân châm ngập hết, chắc chắn sẽ chết ngay, hơn nữa rất khó phát hiện, thần không biết quỷ không hay”
“Thủ đoạn như thế, giết người vô hình, hung tàn, thật cao minh” Lông mày Sở Minh Phong khẽ nhướng lên, có chút lạnh lẽo, “Hung thủ giết cung nữ biết y thuật, huyệt vị, thật không đơn giản”
“Tống công công vừa mới thẩm vấn qua, hai cũng nữ kia đã bị sát hại, thần suy đoán, các nàng ấy biết nội tình, mới có thể bị giết diệt khẩu”
“Hung đồ ở trong tối, làm như không biết hai cung nữ kia chính là người chết, ngươi âm thầm truy tra, tránh đánh rắn động cỏ”
“Thần hiểu rồi” Thẩm Chiêu nói rõ, “Vậy hai cung nữ kia trước khi chết đã gặp qua ai, hay không có khác thường, hẳn cũng có quen biết cung nhân. Thần về phủ trước, đêm lại vào cung truy tra”
Sở Minh Phong chuẩn tấu, ngồi lên ngự liễn đi tới điện Phượng Tê.
Văn Hiểu Lộ nằm trên giường điều dưỡng, quý phi ngày xưa xinh đẹp một thời biến thành mỹ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297348/chuong-114-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.