Đây là một gian thạch thất tối lạnh, giống như địa lao vậy, trên tường có hai ngọn nến đỏ,chiếu cả gian thạch thất nhìn đỏ sậm càng thêm khủng bố. Có người tiếnvào!
Diệp Vũ quay đầu nhìn về phía người đang tới, giật mình sửng sốt, lại là Tô Ngọc Yên!
Tô Ngọc Yên vẫn giả dạng diễm lệ khó tả, mặc quần áo màu vàng nhạt, bêncạnh vẫn là thị nữ hung ác kia, lại còn thêm hai gã sai vặt nữa.
Chẳng lẽ Thẩm Chiêu còn chưa tìm ả ta đàm phán sao? Lúc này ả ta sẽ đối phó với nàng thế nào nữa đây?
“Diệp Vũ, ngươi to gan thật” Tô Ngọc Yên cười ôn nhu, giọng điệu mềm nhẹ như chẳng có chút tức giận nào.
“Hoàng hậu, lầu Tiêu Tương vẫn biểu diễn ca múa không mê hoặc được bệ hạ đâuạ” Diệp Vũ khẩn cầu, “Kính xin Hoàng hậu giơ cao đánh khẽ dùm”
“Ngươi chẳng những không coi bản cung ra gì, lại còn chơi trò với bản cungnữa” Mắt Tô Ngọc Yên khẽ đổi, trừng lườm nàng, “Ngươi cho là bản cung sợ Thẩm Chiêu sao? Ngươi cho là ngươi có chỗ dựa Thẩm Chiêu và Tấn Vươngthì mọi chuyện đều thuận lợi sao?”
“Hoàng hậu định thế nào ạ?” Diệp Vũ biết, ả ta tâm địa rắn rết, sẽ chẳng dễ dàng bỏ qua cho nàng đâu.
“Ngươi đã có can đảm tìm người giúp, uy hiếp bản cung, hẳn cũng có bản lãnhgánh lấy hậu quả chứ nhỉ?” Tô Ngọc Yên mắt loé sáng như lưỡi rắn độcvậy. Với tính cách và tác phong làm việc của Thẩm Chiêu, sao có thể uyhiếp ả ta được chứ?
Diệp Vũ tin tưởng hắn, song với bụng dạ độcác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297305/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.