Thần bí vậy chẳng lẽlà công tử Kim? Đúng vậy, đúng là công tử Kim. Hắn đi vào thạch thất,quần áo đen, mặt nạ vàng, ánh mắt thâm trầm thần bí như vực sâu, chứađầy sự nguy hiểm.
“Ngươi dẫn ta tới đây sao ta lại không biết chứ?” Nàng biết hắn sẽ không đáp song vẫn cứ hỏi.
“Bởi vì ta cho ngươi ngửi một loại mê hương khiến ngươi hôn mê” Công tử Kimngồi trước bàn, nói lạnh nhạt. Diệp Vũ đứng lên ngồi đối diện trước hắn, đợi hắn mở miệng.
Đột nhiên nàng nhớ tới không biết có phải nửatháng rồi không? Thời gian này nhiều việc đan xen, đã quên mất bảo hắnlấy thuốc giải. Lần trước ngày gặp mặt hắn là ngày nào nhỉ? Có vẻ đã nửa tháng rồi.
Nàng hỏi, “Thuốc giải đâu?” Hắn cười trào phúng, “Hiện giờ mới nhớ tới sao, có vẻ quá muộn nhỉ?”
Nghĩ lại cũng thấy không đúng, nếu qua nửa tháng mà không có thuốc giải,tình độc chẳng phải phát tác rồi ư? Nhưng nàng vẫn thấy ổn mà.
“Đã qua nửa tháng rồi, ta sớm đã cho thuốc giải vào ly trà của ngươi, vìthế ngươi mới không phát độc” Công tử Kim nói trào phúng.
“Ah”Lòng nàng run rẩy. Theo như lời hắn nói, nếu hắn muốn giết nàng, chẳngphải không cần tốn sức đó sao? Nàng chết rồi, cũng sẽ không biết vì saonữa. Hắn nói âm trầm, “Có thu hoạch gì nói đi”
Diệp Vũ nói kếtquả tra ở phủ Tấn vương, lại nói mỹ nhân kế Thuỵ vương, nói tình cảnhhiện nay và tình hình, cuối cùng tổng kết một câu, “Tấn vương và ThẩmChiêu tín nhiệm ta, bệ hạ và Thuỵ vương đều muốn lợi dụng ta, nếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297304/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.