“ Đàn anh... Xin... Xin chào” Tần Lan nhìn thấy Phong Cẩn bước vào thang máy, tim tăng tốc đập nhanh, ôm chặt tập tài liệu trước ngực, căng thẳng
“ Ừ” Phong Cẩn nhìn lướt qua Tần Lan, gật đầu.
Trong thang máy chỉ có hai người, Phong Cẩn đơn giản không để ý cô gái nhỏ phía sau anh đang căng thẳng đến mức không dám thở mạnh.
Tần Lan khi còn là sinh viên năm nhất, đang bị lạc trong khuôn viên trường thì vô tình gặp được đàn anh Phong Cẩn, Tần Lan chính là vừa gặp đã phải lòng Phong Cẩn.... Khi đó nhờ anh dẫn đường đến phòng học, lại viện cớ nhờ anh giúp đỡ nên không bị lỡ tiết học mà mời anh cùng ăn trưa. Sau đó hai người cũng trở nên thân thiết hơn, thường hay gặp nhau, cùng nhau học ở thư viện, ăn ở nhà ăn... Đó là khoảng thời gian Tần Lan cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Khi cô lên cuối năm hai đó là lúc Phong Cẩn tốt nghiệp và được có cơ hội đến Thụy Sĩ học hỏi, làm nghiên cứu sinh. Năm đó Tần Lan lấy hết dũng khí tỏ tình với anh. Nhưng đáp lại tình cảm của cô, Phong Cẩn không chút suy nghĩ từ chối cô, sau đó đi đến Thụy Sĩ làm nghiên cứu sinh, đi 2 năm trở về liền được mời làm bác sĩ trưởng khoa của bệnh viện lớn nhất thành phố A.
Còn Tần Lan sau khi tốt nghiệp loại giỏi cô không đến Thụy Sĩ như Phong Cẩn mà lại chọn đi tình nguyện ở Châu Phi 1 năm, quay về vô tình xin việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-nhi-thieu/3206864/chuong-33.html