Hậu đám cưới của Đàm Lạc Y và Lục Nghị Nhất, sau khi mọi người đã ra về hết Vân Thường nhìn quanh không thấy Ngạo Dực Bằng đâu liền muốn đi tìm anh. Phía trên bục làm lễ Vân Thường nhìn thấy Ngạo Dực Bằng đang ngồi một góc thì liền đi đến ngồi xuống bên cạnh anh
“ Ngạo tổng có muốn đi tăng hai với tôi không?”
“ Tăng hai sao? Cô mời?” Ngạo Dực Bằng bổng nhiên bật cười
“ Được, tôi mời anh” Vân Thường đưa ví tiền của mình lên lắc lắc tay như nói “ trong này đủ để mời anh”
Ngạo Dực Bằng cười cười thu lại vẻ mặt buồn bã, đứng dậy trước, chìa tay ra để đỡ Vân Thường đứng dậy. Nhìn thấy bàn tay thon dài hoàn mỹ của ai đó đang chìa ra trước mặt mình, Vân Thường không ngại nắm lấy làm điểm tựa để đứng dậy...
Điểm đến của hai người chính là quán rượu sinh viên theo phong cách Hàn Quốc khá là trẻ trung
“ Chúng ta đều già hết rồi đấy” Ngạo Dực Bằng nói nhỏ vào tai Vân Thường. Khoảng cách gần quá khiến mặt Vân Thường đỏ ửng
“ Không sao.... Đây là quán rượu của tôi đấy” Vân Thường nháy mắt kéo Ngạo Dực Bằng vào trong
“ Cô là chủ của quán rượu này sao?” Ngạo Dực Bằng vào trong quán, chọn một góc có thể nhìn ra bên ngoài ngồi xuống, ngắm nghía xung quanh một lúc rồi mới quay lại hỏi Vân Thường
“ Phải, tôi kinh doanh quán rượu này từ lúc còn học đại học” Vân Thường mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-nhi-thieu/3206863/chuong-32.html