Diệp Nam lặng lẽ cúi vùi đầu thật thấp để chắc rằng Nhậm Dịch không đẩy cậu ra rồi mới rủ rỉ nói tiếng chúc ngủ ngon. Cậu nhạy cảm mà cảm nhận đầu ngón tay Nhậm Dịch lướt qua vành tai và sườn má, cuối cùng dừng lại một lát ở trên cằm của cậu.
Nhịp thở của Nhậm Dịch ve vãn ngay sát tai cậu, đủ gần đến mức khiến cậu ngừng thở. Song làn môi Nhậm Dịch chỉ dịch chuyển theo quỹ đạo của ngón tay, lướt phớt qua chiếc cằm, vành tai, cuối cùng khẽ đặt nụ hôn lên má cậu. Hôn xong, Nhậm Dịch thu cánh tay về, đặt lên eo rồi ôm ghì lấy cậu. Sau đó anh thì thầm một tiếng “ngủ ngon”.
Không phải là một nụ hôn nồng nàn như đêm qua, nhưng hai người thoạt nhìn thân mật hơn nhiều. Ít nhất là Diệp Nam thấy như vậy. Đây là lần đầu tiên cậu chủ động đến gần thể hiện sự thân thiết với một người, đối phương cũng không chối từ sự thân mật của cậu.
Không biết là do công của chiếc gối Diệp Nam đem lên hay cái ôm nồng ầm từ Nhậm Dịch làm cậu thấy an lòng, đêm nay Diệp Nam ngủ rất sâu.
Sáng sớm khi cậu tỉnh giấc, Nhậm Dịch đã rời giường. Diệp Nam đẩy cửa phòng tắm, cậu phát hiện một lớp hơi nước mờ ảo bám trên mặt gương, có lẽ Nhậm Dịch vừa thức dậy đã đi tắm. Nhưng mà kiểu gì chứ…Nhậm Dịch hẳn là vẫn đang chạy bộ nhỉ?
Diệp Nam tới bên cửa sổ kéo rèm ra một chút, muốn tìm xem có thấy bóng dáng Nhậm Dịch qua khung kính này hay không. Mới sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-nho-nha-tong-tai/1015626/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.