Đã một tháng trôi qua, kể từ lần đầu tiên hai người họ hôn nhau. Diệp Nam không ngờ Nhậm Dịch lại hỏi cậu vấn đề này một lần nữa. Cậu không biết trả lời thế nào, dù nói được hay không được thì cũng cảm thấy không ổn lắm, đành phải nhìn Nhậm Dịch với sắc mặt đỏ ửng.
May mà Nhậm Dịch không định đợi sự đồng ý của cậu, vừa hỏi xong đã cúi xuống hôn ngay tắp lự.
Diệp Nam nhận ra thật ra bản thân cậu cũng rất thích được Nhậm Dịch hôn. Lúc tỉnh táo trở lại, cánh tay cậu đã vô thức vòng lên cổ Nhậm Dịch.
Ban đêm se lạnh như vậy mà cậu lại cảm thấy toàn thân nóng ran, thậm chí còn nghi ngờ có khi Nhậm Dịch cũng cảm nhận được mồ hôi trên người mình qua một lớp quần áo.
Vì ôm rất thoải mái nên dù có nóng đi chăng nữa thì cậu cũng không muốn buông ra. Còn Nhậm Dịch có vẻ lý trí hơn cậu nhiều. Ít nhất thì bàn tay đặt eo cậu rất chắc chắn, nếu không cậu đã có thể trượt từ đầu giường tới cuối giường rồi.
Thời khắc này trong nhịp hô hấp của cậu đều có hơi thở của Nhậm Dịch, cánh tay Nhậm Dịch cũng đang khoác qua eo cậu, cậu và anh dính sát vào nhau tựa như không có một kẽ hở nào. Tất cả cảm giác đều giúp cậu nhớ rõ mồn một.
Diệp Nam bèn rúc đầu thẳng vào trong chăn, lắng nghe tiếng tim đập trầm lắng của Nhậm Dịch, cơn buồn ngủ cuối cùng cũng xua tan đi suy nghĩ của cậu. Trong tia ý thức cuối cùng ấy, cậu nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-nho-nha-tong-tai/1015627/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.