Yến Hành Dục đương nhiên là không thể nói ra chỗ nào không hợp quy củ, nên đành phải gắng gượng mà đồng ý.
Không lâu sau, A Mãn đã mang rượu mang tới, Triệu bá cũng đến cùng. Lão nghe nói hôm nay Thất điện hạ muốn ngủ lại phủ Thừa tướng, vô cùng sợ hãi, vội vàng phân phó hạ nhân đi dọn dẹp phòng khách.
Kinh Hàn Chương tự rót tự uống nửa chén rượu, nhìn Yến Hành Dục ngồi kia không yên lòng mà di chuyển Phật châu, hạt châu nhẹ nhàng phát ra tiếng "lách cách" làm Kinh Hàn Chương nghe xong ngứa cả răng, hắn nhíu mày gọi: "Yến Hành Dục."
Yến Hành Dục đang thất thần, thế nên không phản ứng lại.
Kinh Hàn Chương để chén rượu xuống, nói to hơn: "Yến Hành Lộc!"
Yến Hành Dục giật mình, mê man nhìn hắn: "Điện hạ?"
Kinh Hàn Chương hừ một tiếng mà nói: "Ta vẫn còn ở đây mà ngươi lại ngẩn người như vậy, đang tính toán cái gì sao?"
Yến Hành Dục liếc hắn một cái, lại nhanh chóng rũ mi, thản nhiên trả lời: "Hành Dục đang nghĩ, khi nào Điện hạ sẽ đưa cho ta một trăm lượng như đã hứa."
Kinh Hàn Chương: "..."
Kinh Hàn Chương sợ đến ngây người, hắn ngạc nhiên nói: "Chỉ là một trăm lượng bạc thôi mà ngươi cũng có thể nghĩ đến thất thần như vậy?"
Yến Hành Dục cảm thấy hỏi người khác đòi tiền cũng không có gì phải xấu hổ cả, y nhìn Kinh Hàn Chương, nghiêm túc gật đầu: "Điện hạ không phải đã hứa sẽ cho ta sao?"
Hứa rồi, thì ngân lượng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676729/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.