Kinh Hàn Chương quá mức cường thế, Yến Hành Dục không còn cách nào khác, đành phải đưa theo hắn về Tướng phủ. 
Yến Kích không có trong phủ, Triệu Bá trong lòng sợ hãi mà ra tiếp đãi khách quý. 
Lão nhìn thấy Thất hoàng tử mặt đầy hứng thú mà đi theo Yến Hành Dục hướng vào trong viện, lại nhớ đến cảnh tượng mấy ngày trước Kinh Hàn Chương ấn thiếu gia nhà lão ở trên giường, không biết là nghĩ đến cái gì, thần sắc càng thêm phần hoảng hốt. 
Nhân lúc Kinh Hàn Chương không để ý tới, Triệu bá run rẩy phân phó hạ nhân thông báo cho Yến Kích. 
Đường vào Tướng phủ có chút khó đi, phải xuyên qua hai hoa viên nhỏ và hành lang, A Mãn thử thăm dò nhìn Kinh Hàn Chương rồi sau đó lại làm ra dáng vẻ hết sức bình thường mà tiếp tục đẩy xe lăn. 
Kinh Hàn Chương cười như không cười, đại khái là cảm thấy đang chơi rất vui, nghiêng đầu nhìn qua gương mặt nghẹn đến đỏ bừng của A Mãn, giống như đang xem kịch. 
A Mãn bị nhìn đến mức cảm thấy như có gai đâm vào lưng. 
Kinh Hàn Chương không buông tha mà cố ý hỏi hắn: "Khó đẩy sao?" 
A Mãn sợ hãi nhìn hắn một cái, lại nhìn qua chủ tử nhà mình, đáy mắt tràn ngập câu hỏi "Chủ tử, ta nên nói khó sao?" 
Yến Hành Dục thất thần mà di chuyển Phật châu, không biết đang suy nghĩ cái gì, cũng không chú ý đến A Mãn đang cầu cứu. 
A Mãn không nhận được sự trợ giúp đành phải bảo trì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676731/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.