Trong gian phòng khách của Tướng phủ.
Yến Hành Dục mơ màng mở mắt, y chống tay ngồi dậy.
Lần đầu hoán đổi hồn phách với Kinh Hàn Chương, Yến Hành Dục chỉ cảm thấy giống như nằm mơ. Bản thân y cũng chưa có quá nhiều cảm giác nhưng bây giờ y mới ý thức rõ được mình đang ở trong một thân thể xa lạ.
Căn bệnh quấn thân và mười năm thống khổ đều biến mất chỉ trong một đêm, Yến Hành Dục đặt tay lên ngực. Y cảm giác được từ lòng bàn tay những tiếng tim có lực đập từng nhịp, vừa mạnh mẽ vừa tươi sáng.
Hoàn toàn không giống bộ dạng mỏng manh như tờ giấy của y, trái tim kia dường như có thể ngừng đập bất cứ lúc nào.
Lẽ ra sau khi hai người hoán đổi hồn phách thì y sẽ đi tìm Kinh Hàn Chương trước. Nhưng không biết vì sao Yến Hành Dục lại có chút xuất thần ngồi trên giường, tay ấn vào ngực chậm rãi, nghe từng tiếng tim đập.
Nhẩm đếm từng nhịp liên hồi, Yến Hành Dục đột nhiên lẩm bẩm mở miệng, cũng không biết là đang nói chuyện với ai.
"Ta muốn khóc."
Giây tiếp theo đôi mắt y nhẹ lay động, không một chút dấu hiệu nào mà hai dòng nước mắt đã chảy dài.
Tiếp sau đó, một giọng nói cáu kỉnh từ ngoài cửa vang lên, âm thanh yên tĩnh bị một tiếng rống giận gắt gỏng phá tan.
"Mở cửa! Ngươi, đá văng cánh cửa này cho ta!"
Giọng nói là của Yến Hành Dục nhưng ngữ khí lại thuộc về duy nhất một mình Kinh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676728/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.