Trên đường đến Kinh Trập Xử, Kinh Hàn Chương tranh thủ hỏi: "Phong Trần Chu đã làm gì ngươi?"
Lại có thể khiến cho người ôn hòa, trầm ổn như Yến Hành Dục dẫm lên mặt như thế.
Yến Hành Dục đang đếm số mứt hoa quả còn dư lại, lơ đãng trả lời: "Hắn ta hạ thuốc ta."
Kinh Hàn Chương cả kinh: "Thuốc gì?"
Yến Hành Dục nghiêng đầu nghĩ ngợi: "Chắc là mê dược, phương thuốc chính xác như thế nào ta không biết, với lại mấy năm nay ta đã thử độc nhiều cho Ngư Tức nên có thể xem như ta may mắn có thể tự giải độc."
Sắc mặt của Kinh Hàn Chương u ám: "Hắn ta gan to bằng trời! Dám tính kế công tử phủ Thừa tướng."
Yến Hành Dục cũng tức giận, y chia cho hắn bốn viên mứt, còn bản thân ba viên.
"Không sao, ta cũng chẳng để ý."
Yến Hành Dục trái lại còn ấm áp khuyên nhủ hắn.
Kinh Hàn Chương không nỡ nhìn y bị bắt nạt như vậy, lập tức quên mất vừa rồi Yến Hành Dục đã trả thù lại Phòng Trần Chu thế nào, còn lạnh lùng nghĩ kế giúp y trút giận.
Có điều hắn còn chưa kịp nghĩ ra kế sách thì đã nghe thấy Yến Hành Dục thờ ơ nói: "Ta sẽ giết hắn ta."
Kinh Hàn Chương: "..."
Kinh Hàn Chương nghe thấy suýt chút nữa bị sặc nước, hắn vừa ho khan vừa ngơ ngác nhìn chằm chằm y.
Yến Hành Dục chia mứt hoa quả xong xuôi thì liền lấy chiếc nỏ giấu trong tay áo ra nghịch, Kinh Hàn Chương cúi đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676650/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.