Suốt đoạn đường đi Kinh Hàn Chương không nói chuyện với Yến Hành Dục, cả mặt âm trầm đưa y đến chỗ Yến Trầm Tích.
Trùng hợp là, hôm nay Yến Trọng Thâm cũng ở đây.
Yến Trọng Thâm nhỏ hơn Yến Trầm Tích hai tuổi, nét mặt có vài phần giống với Yến Tu Tri. Chỉ là đường nét thiên về nhu hòa, dáng vẻ ôn tồn lễ độ, cho dù bất cứ ai nhìn vào đều sẽ cảm thán đây là một quân tử bụng đầy kinh thư.
Lúc Kinh Hàn Chương đá cửa, Yến Trọng Thâm đang nắm trường đao, giọng điệu hòa nhã nói chuyện cùng ca ca hắn ta.
"Nói thật." Giọng nói của Yến Trọng Thâm ôn nhu như dòng nước mát: "Tới đây thảo luận võ nghệ đi ca, mấy năm nay ta ở Tây Bắc luôn chuyên tâm rèn luyện, cũng tiến bộ nhiều hơn trước kia. Lần này nhất định sẽ đánh thắng huynh."
Kinh Hàn Chương: "..."
Yến Hành Dục: "..."
Yến Trọng Thâm đã thành công kế thừa ý muốn mưu toan giết huynh của Yến Tu Tri, hung tàn như thể một mạch tương thừa.
Yến Trầm Tích đang sửa soạn lại đống tư liệu, mất kiên nhẫn nói: "Cút."
Yến Trọng Thâm ném một đống vàng lên bàn, thái độ nghiêm túc: "Hai trăm lượng vàng đổi lấy một trận đánh giữa hai chúng ta. Ca, đến đây đi ca, có được không? Ca."
Yến Trầm Tích: "..."
Yến Trầm Tích bị hắn ta làm phiền khó chịu muốn chết!
Kinh Hàn Chương giữ chặt Yến Hành Dục đang muốn ngo ngoe rục rịch kia, quay đầu trừng mắt cảnh cáo, thấp giọng nói: "Câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676648/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.