- Tử Mặc, sức khỏe Lưu gia gia như thế nào rồi?
Đi theo Lưu lão gia học kiến thức về đổ cổ hơn nửa năm, thời tiết cũng dần trở nên lạnh hơn, mấy ngày cuối cùng của năm trước Lưu lão gia vốn sức khỏe đã yếu nhiều bỗng đổ bệnh.
Biến cố bất thình lình, khiến cho không khí năm mới của Lưu gia trở nên nặng nề, cha của Lưu Tử Mặc cũng từ Đài Loan về, bởi vì lần này lão gia ngã bệnh rất nặng, e rằng đại hạn thật sự đã đến rồi.
Tuy rằng không thể cùng lão gia luận chuyện nữa nhưng Tần Phong ngày ngày vẫn đến thăm Lưu lão gia, trong đáy lòng cậu đã coi Lưu lão gia là sư phụ của mình rồi.
Có những lúc bị thầy thuốc từ chối cho vào, Tần Phong bất chấp trời lạnh cứ đứng ở cửa, sợ rằng lão gia ra đi mình không hay biết, chính điều này khiến mọi người trong Lưu gia càng có hảo cảm đối với cậu hơn.
- A Phong, e rằng ông nội không qua được rồi, ông đã không còn nhận ra ai được nữa.
Hai mắt Lưu Tử Mặc đỏ hoe, hiển nhiên là vừa mới khóc, từ nhỏ đến giờ đi theo ông nội, tình cảm của cậu đối với ông trở nên rất sâu đậm, cậu vẫn chưa thể chấp nhận được việc một người oai phong lẫm liệt như ông nội giờ lại trở nên như vậy.
- Tử Mặc, đừng đau lòng nữa, nói không chừng ông sẽ khỏe lên thôi.
Tần Phong vỗ vai bạn, an ủi một câu, ngay cả mình cũng nhịn không được nghẹn ngào lên, từ khi gia đình gặp biến cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-giam/72752/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.