"Tiên nhi, đáng thương thay Tiên nhi~"
"Thẩm Chính Khanh đối xử với con có tốt không? Nếu hắn không tốt, con cứ nói với đại nương, đại nương sẽ không tha cho hắn!"
Để tạo cơ hội cho Tống mẫu tiếp cận ta, ta cố tình mang một chậu quần áo đầy ra bờ sông.
Thẩm Chính Khanh thật sự quá siêng năng.
Ngày nào cũng dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, đến nỗi muốn tìm hai bộ quần áo bẩn cũng không có, đành phải gom vài bộ quần áo sạch làm màu.
Thấy Tống mẫu chủ động đến gần và bắt chuyện với ta, những phụ nữ khác đều dừng công việc lại.
Ai nấy đều bỏ dở việc giặt giũ, chỉ mong ước gì mình có thể nghe rõ hơn từng lời.
Kể từ khi ta gả vào nhà họ Thẩm, ta chưa từng ra khỏi nhà.
Tống mẫu cũng vậy, từ khi ngã vào hố phân thì đóng cửa không tiếp khách mấy ngày liền.
Bất ngờ gặp lại hai người có nhiều chuyện nhất làng, các phụ nữ trong thôn đều phấn khích không thôi.
Ta giả vờ cúi đầu giặt đồ, không trả lời Tống mẫu.
Bà ta không từ bỏ, tiếp tục tỏ vẻ thân thiết.
"Tiên nhi, đại nương nhớ con lắm, sao con lấy chồng rồi không đến thăm chúng ta?"
Thật mặt dày mà.
Không biết còn tưởng chúng ta tình cảm sâu đậm thế nào.
Bà ta thích diễn trò, ta sẽ diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-gia-tien/3623542/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.