*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quý Thi cảm thấy đại thông cáo này đáng giá một đêm bảy lần, tuy tôi và hắn có cái nhìn bất đồng đối với chuyện này, nhưng cuộn dây mọc trên người hắn, vẫn phải theo ý hắn. Nói là muốn làm bảy lần, kết quả ngay cả ba lần cũng không được, tôi lầm rầm ra tiếng: “Hay là thận bị làm sao rồi nhỉ…”
Quý Thi vốn đã nhắm mắt ngủ, nghe lời này của tôi bèn mở mắt ra, khiến tôi sợ hết hồn: “… Có chuyện gì?”
Quý Thi xoay người dậy giơ chân tôi lên, mắt còn buồn ngủ, nhưng biểu tình lại như người bị đào mộ tổ tiên: “Anh mơ thấy có người nói xấu anh.”
Thiệt hay giả? Anh thật sự nghe thấy? “Nói gì?” Tôi hỏi.
Quý Thi cúi đầu thoáng nhìn thân dưới: “… Nói anh đây là hàng giả.” Nói rồi liếc nhìn tôi, “Chúng ta làm mau lên, giờ anh hồi tưởng lại ác mộng liền thấy hoảng sợ!”
“…” Tôi thấy hắn còn ngáp rồi xoa ghèn mắt, cảm thấy không đáng tin, “Muốn ngủ thì cứ ngủ đi.”
“Anh muốn ngủ,” Lại ngáp một cái, “Nhưng anh cũng muốn làm cưng.”
“Vẫn nên ngủ đi.” Tôi nói. Cá và chân gấu không thể cùng chiếm được.
Quý Thi nhìn tôi, bỗng nhiên kéo tôi một cái: “Nhưng anh không muốn cưng tủi thân.”
Nói rồi ưỡn người không quan tâm mà làm, nói là muốn quét sạch ác mộng.
Đêm đó Quý Thi chỉ thêm được một phát liền gánh không nổi, còn ngủ trước cả tôi, tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-duong-chuyen-nho-nay/1849822/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.