Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Đến trưa hôm sau, Tô Nịnh Nịnh mới về nhà.
Tô Trường Bách đến công ty, Bùi Cận ở trong phòng xử lý công việc. Công việc ở công ty Tô Tranh rất đơn giản, đối với Bùi Cận mà nói, không có chút khó nhằn.
Lúc này anh nghe thấy ngoài phòng khách vang lên tiếng nói chuyện. Bùi Cận khựng lại, tắt máy tính, đứng dậy đi ra bên ngoài.
Tô Nịnh Nịnh và Trần Từ ngồi xếp bằng trên thảm, phía trước là một bộ trò chơi, hai người họ đang cúi đầu, cùng nhau nghiên cứu cái gì đó.
“Cậu không thể nhường mình chút à?” Tô Nịnh Nịnh hơi giận, ném tay cầm trò chơi sang một bên, không vui.
Trần Từ rất ấm ức, cũng để tay cầm sang một bên, nói: “Mình đã rất nhường cậu rồi.”
Tô Nịnh Nịnh hoàn toàn không có thiên phú trong phương diện chơi game, phản ứng không hề nhanh nhạy, ngốc muốn chết. Đối với trò này, cô thật sự luôn luôn thất bại.
“Thêm ván nữa.” Tô Nịnh Nịnh không cam lòng, muốn chơi thêm một ván.
Lúc này Bùi Cận đã tới bên cạnh họ.
Anh ngồi xuống cạnh Tô Nịnh Nịnh, cầm lấy tay cầm bị ném một bên, lạnh lùng nói: “Tôi đấu với cậu.”
Bỗng nhiên nghe thấy giọng Bùi Cận, Tô Nịnh Nịnh sửng sốt, nghi hoặc hỏi: “Chú biết chơi à?”
Bùi Cận mặc đồ ở nhà, bởi vì vừa làm việc, trên mũi còn đeo kính gọng vàng, khiến cho gương mặt càng thêm sắc sảo. Không khí quanh thân cũng lạnh lẽo bức người.
Tô Nịnh Nịnh hỏi như vậy, anh không trả lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dung-vo-bo/730858/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.