Edit: Nhược Vy 
Beta: Quanh 
Ba ngày nghỉ Nguyên Đán, chung cư đóng băng ba ngày. 
Bùi Cận vẫn chuẩn bị bữa sáng, bữa tối như bình thường, tất cả đều dựa theo khẩu vị Tô Nịnh Nịnh, không khác gì trước đây, chỉ có không để ý đến Tô Nịnh Nịnh. 
Tô Nịnh Nịnh thử tìm anh nói chuyện, nhưng luôn không thể nói nổi vài câu. Dù cô có nói gì, Bùi Cận cũng không phản ứng. 
Trong thời gian đó, Tô Nịnh Nịnh còn cùng Lương Sâm ra cửa… Đi tìm Tô Tranh ăn cơm! 
Khi đi ra ngoài, Lương Sâm có hỏi Bùi Cận, Bùi Cận lạnh nhạt nói “Không đi”. 
Lương Sâm kể cho Tô Nịnh Nịnh rất nhiều chuyện trước đây của Bùi Cận, đều là chút việc nhỏ linh tinh vụn vặt, Lương Sâm nhớ ra gì cũng dùng giọng điệu như nói đùa để kể cho Tô Nịnh Nịnh. Anh ấy luôn nói rất nhẹ nhàng, mang thêm chút buồn cười, làm người ta cảm thấy, thật ra cũng không có gì ghê gớm. Nhưng những chuyện này không có gì ghê gớm với anh ấy, đối với Bùi Cận, thật sự là toàn bộ chua xót bi thảm của thời thơ ấu. 
Tô Nịnh Nịnh vừa nghĩ đến liền lo lắng. 
Mà Lương Sâm chỉ ở nốt đêm nay rồi đi. Lúc ăn cơm chiều còn nói, vận khí của mình không tốt. Hiếm khi về nước một chuyến, thời gian ngắn ngủn, lại gặp cảnh tượng ba mươi năm mới có một lần, Bùi Cận biến thành núi băng. Anh ấy cảm thấy trước khi đi mình nên tính một quẻ, để tránh trên đường về đụng phải núi băng thật sự, vẫn nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dung-vo-bo/730850/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.