Edit: Nhược Vy 
Beta: Quanh 
Buổi tối, Tô Nịnh Nịnh cùng Tô Tranh gọi video, nói đến chuyện nấu ăn. 
“Thật ra lần trước món súp cá hồi [1] của em cũng không tệ lắm, nhìn có thể ăn được mà.” Tô Nịnh Nịnh bất mãn, nói: “Chú ấy ăn hết cả, chắc chắn là thích ăn! Chú ấy lừa em!” 
Lừa cô, nói đồ ăn cô làm khó ăn, chú Bùi thật quá đáng. 
Tô Tranh nghe mà mặt mũi trắng bệch, “Ừm… Nịnh Nịnh à… Dù em có bất mãn với chú Bùi chuyện gì thì cũng nên bình tĩnh nói chuyện…” 
Tô Nịnh Nịnh nhíu mày. 
“Giết chết chú ấy sẽ gây tại họa cho nhà ta.” 
“…” 
Tô Tranh thấy sắc mặt Tô Nịnh Nịnh thay đổi, lập tức nói: “Ngon, ngon, đồ em làm ngon chết đi được, chắc chắn là chú ấy thích!” 
Trong đầu Tô Tranh nghĩ, dỗ được tiểu thư, làm sao để sau này cô chỉ nấu cho Bùi Cận ăn thôi, đừng bao giờ dùng khả năng nấu nướng đó “chiêu đãi” anh, anh không chịu nổi. 
“Anh, em nói với anh chuyện này.” Ngữ điệu nói chuyện của Tô Nịnh Nịnh đột nhiên mềm xuống. 
Tô Tranh lập tức phát hiện có gì đó kỳ lạ, “Anh không có tiền. Anh từ chức rồi, đang là thằng nghèo hèn rỗng túi.” 
Một khi Tô Nịnh Nịnh thân thiết gọi anh như vậy, chính là mơ ước ví tiền của Tô Tranh. 
Tô Tranh mới đi làm hai năm, lại không cần tiền trong nhà, hùng hồn tuyên bố muốn tự mình xây dựng một chân trời mới. Thời gian trước anh vừa từ chức, thu không đủ chi, dùng mắt thường cũng có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dung-vo-bo/256860/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.