editor: thanh huyền
Ngoài cửa, nghe thanh âm kỳ quái truyền đến, Hỏa Hoan trên mặt lộ ra một chút tự giễu cười, xoay người, cô đẩy ra cánh cửa kia đi ra ngoài.
Một cánh cửa, bên ngoài ấm áp, gió từ từ vung lên sợi tóc vung quá hai má, thật sâu hít vào một hơi, cô chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Đúng lúc này, điện thoại của cô lại vang lên, lấy ra vừa thấy, đúng là một cái số điện thoại lạ hoắc.
"Alo, tôi là Hỏa Hoan." Nghiêng dựa vào trụ hành lang, Hỏa Hoan lười biếng nói, cả người thoạt nhìn vô tình.
"Ha sao, em gái, còn nhớ rõ tôi sao?" Kia đoan truyền đến một trận Trung văn sứt sẹo .
"Thật xin lỗi, không nhớ rõ." Nhìn trời, Hỏa Hoan bất đắc dĩ đảo cặp mắt trắng dã.
"Phải không? Xem ra tôi đưa cho em trí nhớ còn chưa đủ khắc sâu a." Nói xong, kia đoan mạnh mẽ cúp điện thoại, theo sát sau, ngừng ở trước mặt cô? Chiếc xe kia đột nhiên phát ra một trận tiếng kèn chói tai.
Tiếp nhìn chiếc xe kia, Hỏa Hoan thu hồi điện thoại, khi thấy người theo trong xe đi ra thì cô lập tức ngây ngẩn cả người.
"Tại sao là anh?" Trước mắt trí nhớ soái ca mời cô vẫn khắc sâu.
"Vì sao không thể là tôi?" Nhìn xem trước mắt tiệm chụp ảnh áo cưới xa hoa, soái ca tóc trắng mày lập tức nhíu lại, "Em muốn kết hôn?"
Nói những lời này, giọng nói kia rõ ràng lạnh buốt, vì sao khi anh bắt được tình báo, không có tin này.
"Không phải, tôi bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121552/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.