Editor: thanh huyền
Đứng ở trước cửa, Đoan Mộc Minh hai tay vòng trước ngực, hai con mắt gắt gao trừng mắt nhìn cái bóng dáng kia từ xa mà đến gần, trên mặt không che dấu được tức giận.
Ngẩng đầu, Hỏa Hoan không có bất kỳ ngoài ý muốn nhìn anh, khóe miệng lộ ra một chút trào phúng cười, "Làm sao vậy? Không cần nói cho tôi biết, nhanh như vậy đã nghĩ đến tôi."
"Em hy vọng tôi nghĩ đến em sao?” Thân hình cao lớn đem thân mình cô bức đến phía trước, cánh tay nửa mở, đem cô trong hơi thở của mình, thật sâu hít vào một hơi, Đoan Mộc Minh đem tầm mắt dời về phía nơi khác, "Tôi nhớ tôi nói rồi, không có lệnh của tôi không cho em rời đi nơi đó."
"Ha ha ~~~, tên tự đại." Ngón tay chọc chọc lồng ngực của anh, Hỏa Hoan vẻ mặt buồn cười nhìn anh, "Anh tốt nhất trước làm rõ ràng, không phải tôi tự nguyện rời đi, là mẫu thân đại nhân của anh đuổi tôi rời đi."
"Em......" Nhìn vẻ mặt vô tội, Đoan Mộc Minh trực tiếp hết chỗ nói rồi, một phen cầm cổ tay của cô mở ra cửa xe, "Theo tôi đi."
"Đi nơi nào? Tự rước lấy nhục tôi chắc là không biết làm lần thứ hai." Quay đầu lại liếc xéo anh một cái, Hỏa Hoan lành lạnh nói, thật không biết cái khuôn mặt kia rốt cuộc là bãi cho ai xem.
"Câm miệng" đem cô đẩy mạnh trong xe, Đoan Mộc Minh hung hăng trợn mắt nhìn cô một cái, vây quanh một bên mở cửa xe, nhất thời, ở một trận vang ầm ầm ở bên trong, xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121550/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.