editor: thanh huyền
"Kia nếu tôi không kết hôn? Như vậy là được rồi sao?" Đoan Mộc Minh lạnh giọng nói, nguyên lai nữ nhân đều là một cái đức hạnh, cuối cùng muốn cũng chính là một danh phận.
"Tôi lười cùng kẻ điên nói chuyện." Mạnh mẽ ngồi xuống, thật sâu hít vào một hơi, Hỏa Hoan vén chăn lên xuống giường.
"Nói chuyện a, vì sao không nói? Có phải như vậy là được rồi hay không?" Kéo lại cánh tay của cô, Đoan Mộc Minh lớn tiếng hỏi, ngay cả chính anh cũng không biết, vì sao không nên biết đáp án kia?
"Không thể, vô luận anh làm cái gì, làm như thế nào, chúng ta vĩnh viễn đều khó có khả năng cùng một chỗ, vĩnh viễn, biết không? Cả đời đều khó có khả năng." Bỏ ra tay anh, Hỏa Hoan thẳng đi vào phòng tắm.
Còn ba tháng, còn dư lại ba tháng cuối cùng, như vậy cô có thể tự do, có thể giống như trước trải qua cuộc sống vô ưu vô lự, không có tim không có phổi cười náo loạn, nhưng là vì sao có một địa phương luôn luôn ẩn ẩn đau? Thường thường bừng tỉnh, cô từng ngủ mơ say sưa buổi tối.
Đơn giản vọt tắm rửa, cầm lấy gương soi, nhìn lại chính mình, đối với gương hồi lâu, cuối cùng, cô vẫn là từ từ đặt xuống. Xả khăn tắm bao vây lấy thân thể, cô xoay người đi ra ngoài.
Phòng trong ngọn đèn tối, trong không khí một loại tối, trong lòng căng thẳng, cô đột nhiên hối hận vừa rồi chính là cái quyết định kia, vừa định xoay người, cũng đang quay đầu trong nháy mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121554/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.