Ngày hôm sau, đúng như dự đoán, trên trang đầu các báo giải trí ngập tràn hình ảnh của Đoan Mộc Minh, nhưng không thể phủ nhận, kỹ thuật chụp ảnh rất tuyệt.
Dưới ánh mặt trời màu vàng, môi của anh kề lên trên môi của cô, hai mắt khép hờ, từ bên ngoài nhìn vào trông rất đẹp.
"Không phải cậu đã thực sự thích cô ấy chứ?" Đang cầm xem tờ tạp chí mới ra, Diệp Toàn lại kêu lên, anh dám khẳng định, Hỏa Hoan nhất định là khắc tinh của đời anh, bởi vì mỗi lần bọn họ gặp nhau đều không có chuyện gì tốt cả, sau mỗi lần đó anh đều phải đi dọn dẹp những hậu quả rối rắm.
"Chưa, nhưng mình đang cố gắng." Đoan Mộc Minh vươn người đứng dậy, khóe môi gợi lên một chút ý cười, trong đầu không tự chủ được lại hiện lên hình dáng bé nhỏ của cô, còn có đôi môi ngọt ngào kia nữa.
"Cố gắng?" Diệp Toàn chợt cảm thấy máu chảy không thông, "Lão đại à, chuyện này dừng ở đây đi, được không? Còn có ——, việc tới trường học kia cậu cũng đừng lại đi, nếu như bị Hỏa Tự phát hiện, chúng ta sẽ chết vô cùng thảm đó."
"Cậu rất sợ anh ta à?" Liếc xéo Diệp Toàn một cái, Đoan Mộc Minh lành lạnh hỏi, thuận tay cầm lấy chiếc áo khoát bên cạnh lên.
"Mình không muốn nghĩ đến việc cuối cùng cũng không biết mình chết như thế nào cả." Diệp Toàn nhỏ giọng than thở, anh đã hứa với Hỏa Tự sẽ không đi trêu chọc Hỏa Hoan nữa, chỉ cần vừa nghĩ tới ánh mắt lạnh như băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121445/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.