Ngày nào đó, Hỏa Tự lần đầu tiên phá lệ không đưa cô đến trường, sau khi ăn qua điểm tâm, đem chính mình nhốt tại trong thư phòng, nhìn cánh cửa đang đóng chặt kia, trong lòng Hỏa Hoan không hiểu sao đột nhiên cảm thấy bất an.
"Anh, em đi học, buổi tối gặp." Cô nhẹ giọng nói, nói xong, xoay người đi ra ngoài.
Ngoài phòng trước sau như một ánh nắng chiếu đầy, nhưng không biết vì sao, trong lòng của cô đột nhiên lo lắng, vô số sương mù đem cô vùi lấp.
Đứng ở trước cửa sổ, Hỏa Tự lẳng lặng nhìn cô đi, nhìn cô lên xe, nhìn chiếc xe kia càng chạy càng xa, đến lúc không còn nhìn thấy gì nữa, trong đôi mắt sâu thẳm đầy u buồn kia không thể nhìn thấy đáy, xoay người, một đấm thật mạnh của anh đánh về phía bức tường, nhất thời, lưu lại trên vách tường trắng kia một vết màu đỏ.
Đang ở trong văn phòng múa bút thành văn đột nhiên Diệp Toàn lạnh cả sống lưng, ngay tại thời điểm anh ta vừa định rót một cốc nước ấm, cửa ban công bị một người mạnh mẽ đạp ra.
"Đoan Mộc Minh ở nơi nào?"Trên mặt Hỏa Tự bao phủ đầy sương lạnh, hai mắt bị tơ máu che kín nhìn chằm chằm vào trên người Diệp Toàn, hai tay bên người nắm thật chặt, dường như đang kìm nén không đấm thẳng vào phía trước.
Ngước mắt vừa thấy, mặt Diệp Toàn nhất thời tái nhợt, nguyên lai nên đến sớm muộn gì cũng đến.
"Đoan Mộc Minh tên khốn khiếp kia rốt cuộc ở nơi nào?" Một phen nhấc cổ áo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121448/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.