Ngày thứ 4
Căn phòng vẫn im lặng như tờ
- Hoàng NgọcBăng Nhi . Em vẫn ngủ à - một giọng nói nam vang lên không phảiThiên- tôi mong sao khi em tỉnh lại sẽ quên hết tất cả . Có phải sẽ tốt hơn không
Jun nhìn nó . Ánh nắng vàng chiếu vàophòng , đậu lên khuôn mặt đẹp như tạc tượng . Hàng mi cong vútvẫn khép kín che đi đôi mắt hút hồn . Như một điều diệu kì .Hàng mi cong khẽ động . Đồng tử khó khăn tiếp nhận những ánhsáng không mấy dễ chịu sau những ngày ngủ quên trong bóng tối . Hình ảnh mờ rồi rõ dần . Chàng trai với nụ cười trên môinhìn nó thỏa mãn
- em đã tỉnh dậy
- sao cậu lại ở đây ? - nó nhăn mặt
- em còn chưa khỏe . Đừng vội ngồi dậy như vậy - Jun chạy lại bên cô
- tránh ra - nó nhìn cậu
- em đang tìm Lâm Hàn Thiên sao ?
- anh . . .
- cậu ta không ở đây ?
- tôi hỏi cậu !
- em không hỏi nhưng tôi hiểu . Cậu ta đang cùng vợ tương lai đichơi . Em cần biết . Tôi không nói dối . Đối với em cậu ta làgì ? Cậu ta thì chẳng coi em là gì cả- Jun nhìn vào mắt cô và cậu nhận thấy bàn tay cô nắm chặt lấy chăn - em không tin tôi .Có cần tôi gọi hai người đó đến đây . Họ có vẻ sống với nhaunhư vợ chồng thật
- anh nghĩ tôi không biết anh và Phạm Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-anh-nho-em/1936503/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.