- cậu về đi . Tối nay tôi sẽ ở lại - Vũ ngước mặt lên nhìnThiên - không ? - cậu về . Nên là như vậy , trông cậu quá mệtmỏi - Băng nhìn Thiên , cô nói - tôi đầu hàng - Vũ nói Cứ nhưthế , những ngày sau đó cậu luôn ở bên cô và gần như được xemlà sống hẳn trong bệnh viện Cuối năm , trường học không có bất cứ thứ gì để phải lo . Tất cả cũng chỉ đợi chờ kết thúckhóa học đại học năm nhất .
Nhanh thật đấy , hắn ở bên cô hainăm nhưng ruốt cuộc thời gian chỉ tính được là trong một năm .Cuối 18 tuổi sắp đầu 19 cô chuyển về đây . Vậy mà chuẩn bị là sinh nhật 20 tuổi của cô . Vũ quần quật với công việc ở chinhánh tổng JW ở đây , Thiên càng bận gấp vạn lần , cậu suốtngày ôm laptop làm việc .
Trong khi Thiên gần như phát điên lênthì cô vẫn im lặng như đang thử thách lòng kiên nhẫn của cậu .Liệu cô có đủ can đảm để đối mặt với mọi việc cạch Cánh của phòng bệnh bật mở . Một thân hình nhỏ khẽ lách vào rồi tiến nhanh về phía giường bệnh - xin chào . Bây giờ cô biết ai thuarồi chứ . Sao cô im lặng vậy . Chẳng phải lúc trước cô còn kiêu ngạo đứng trước mặt tôi và khẳng định mình chiến thắng mà .Hoàng Ngọc Băng Nhi cuối cùng thì kết quả là thế này Khônggian im lặng - ít ra cô cũng nên vùng dậy . Tôi thắng như vậythật sự làm tôi không vui . Cô thật ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-anh-nho-em/1936501/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.