Trình Hải ngồi trên sofa bình ổn lại hơi thở sau kích thích ban nãy. Nghĩ nghĩ một lúc, thế nào lại cảm thấy lòng nao nao khó tả.
Năm này không phải là năm đầu tiên hắn làm chủ nhiệm, nhưng là lần đầu tiên tiếp xúc với một học sinh như Lâm Tuyết, thực tình mà nói hắn không có kinh nghiệm ứng đối. Nói thế nào đây...dù biết rõ việc mình đang làm là thế nào, mỗi lần bị cô tới câu dẫn, hắn lại không nhịn được mà trầm luân.
Nhân sinh hắn vốn không có gì nổi bật, công việc bình thường, hôn nhân cũng bình đạm, nhạt như nước ốc. Cả hai đến tuổi trưởng thành, trưởng bối vừa ý, môn đăng hộ đối thế là thành một đôi, tựa như rất nhiều đôi vợ chồng khác, không có tình yêu nồng nàn, gắn bó với nhau vì trách nhiệm. Bà Trình tính tình rất không tốt còn nghiện đánh bài, nhà mẹ đẻ lại thế cao hơn nhà hắn một chút, kết hôn được vài năm thì bắt đầu bộc lộ rõ tính tình, không giữ mặt mũi cho hắn như vừa nãy không phải lần đầu tiên, mỗi ngày về nhà là một tầng áp lực.
Không để thầy Trình thương xuân buồn thu suy nghĩ bi thương quá lâu, Lâm Tuyết ngồi bên dưới thấy hắn vừa lấy lại nhịp thở như thường, bắt đầu rục rịch muốn tiếp tục, cô cũng nhịn đến khó chịu nãy giờ đấy nhé!
Vẫn đang ngồi quỳ giữa hai chân Trình Hải như ban nãy, Lâm Tuyết loạt xoạt lật người sang bên, khoảng nhỏ giữa sofa và bàn tivi vừa vặn cho cô ngồi dạng hai chân. Chân thon lại còn dài, da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-that-me-nguoi/469536/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.