Hừng đông.
Lâm Tuyết bị cảm giác căng trướng ở thân dưới làm khó chịu, lờ mờ tỉnh dậy.
Vài tia nắng len lỏi qua khe hở của màn che nơi cửa sổ, Lâm Tuyết hơi cựa mình, tay dụi mắt dần thích ứng với ánh sáng, đụng trúng vòm ngực cứng rắn sau lưng, trong vòng ôm ấm áp cô cũng dần dần nhận rõ tình huống hiện tại.
Giữa khuya hôm qua Hứa Huân không biết thế nào lại mò vào phòng cô, hai người mây mưa đến gần sáng, cô không chịu được thiếp đi lúc nào không biết, còn tiểu thúc thì vẫn nhiệt tình cày cấy.
Đến nỗi côn thịt cũng không muốn rút ra. Căng trướng mà cô lờ mờ cảm nhận ban nãy chính là do khúc thịt không thuộc về cơ thể cô đang chen lấn trong huyệt đạo bên dưới.
Nhìn đồng hồ, cũng sắp 6 giờ, Lâm Tuyết quyết định thức dậy luôn, đầu tuần đến trường sớm một chút cũng tốt, vai học sinh gương mẫu cô đang diễn rất đạt.
Nhẹ nhàng rướn người thoát ra côn thịt bên dưới, rút đến phần quy đầu cô bỗng cảm thấy hơi khó khăn. Vấn đề ở chỗ nó ma sát đúng phần thịt non mềm gần cửa động, Lâm Tuyết "hô" một tiếng thở dốc. Kích thích bất ngờ làm tiểu huyệt theo phản ứng sinh lý bình thường co thắt lại một chút, tiết ra một ít chất lỏng.
Ngưng lại một lúc đế thở dốc vì cơn sướng đánh úp, Lâm Tuyết chưa kịp hoàn hồn thì bất ngờ bị đánh lén, một vòng tay cuốn lấy quanh eo, lưng cô đổ ập về lại vòm ngực ai đó.
- "Sớm, bảo bối!" Giọng mũi khàn khàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-that-me-nguoi/469535/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.