✨Nhắc nhở thiệt là quan trọng: Chương ít thịt này có ướp nhiều đường, ai không thích ăn ngọt thì có thể bỏ qua, không sao cả :3 Mọi người có thể theo dõi lại chap 20 để chương này dễ hiểu hơn nhé!✨
------------------------------------
Quay trở lại buổi trưa lúc cả đám từ nhà chủ nhiệm đi xuống. Thái độ của vợ thầy...nói thế nào nhỉ, quá không thích hợp không lịch sự rồi, nhưng dù sao cũng không tiện bàn luận chuyện nhà người lớn.
Hứa Ny Ny cùng Lâm Tuyết sóng vai đi, được một chốc thì cô nàng Lâm Tuyết kia lấy lý do bỏ quên đồ, phải quay trở lên lấy. Hứa Ny Ny cũng muốn lên cùng bạn lắm, nhưng mà...hôm nay là sinh nhật anh trai Hứa Mạch Xuyên, cô còn phải chuẩn bị.
- "Không sao đâu, đi có vài bước mà" - Lâm Tuyết khoác khoác tay, xoay người hướng lên lầu, không quên nhắc nhở - "Cậu lo về sớm chuẩn bị đi, nhớ phải làm theo lời tớ đó!".
Dứt lời, cô nàng không quên nháy mắt, động tác nắm tay chiến thắng cổ vũ Hứa Ny Ny, xong chạy nhanh trở lại nhà thầy Trình. Sau đó, như chúng ta đều đã biết, Lâm Tuyết chính là đến chiều tối mới được thầy Trình "thả" về.
Hứa Ny Ny nhìn Lâm Tuyết gấp không chờ nổi chạy đi mất dạng rồi, đứng hình trong gió một chốc, miệng lẩm bẩm: "Ừm...chuẩn bị...chuẩn bị nha". Mặt cô đỏ hồng, cũng xoay người gấp gáp chạy về nhà.
Cuối tuần trước
Ny Ny rủ Lâm Tuyết cùng đi chọn quà cho Hứa Mạch Xuyên, cũng đầu đuôi tường tận thuật lại chuyện anh trai dạy cô người lớn thì sẽ hôn môi thế nào. Từ hôm đó...cô tránh gặp mặt anh, sau anh lại đi công tác, bận rộn đến không thấy người.
Nghe xong, Lâm Tuyết biểu cảm có hơi vi diệu, híp mắt một chốc nhìn trắng nõn non mềm Hứa Ny Ny trước mặt, lại cười dâm một chút...ừm...thật sự là cười dâm đó, xong lại nhếch mép lẩm bẩm: "Hứa Mạch Xuyên tên này...nhịn được đến giờ phút này...kỳ tài...kỳ tài nha".
- "A Tuyết cậu nói kỳ tài gì cơ, tớ nghe không rõ?" Ny Ny cúi đầu hút xong một ngụm trà sữa, miệng lúng búng hỏi lại Lâm Tuyết.
Haizz. Lâm Tuyết nhìn biểu tình của cô bạn mình, thật sự không nói nên lời. Nếu cô không ở giữa tác động, hai người này chẳng biết đến bao giờ mới tu thành chính quả nữa.
Thôi thì giúp một chút. Hạnh phúc của bạn cũng là hạnh phúc của mình.
Còn xem Hứa Mạch Xuyên sẽ dừng ở bước nào thôi.
- "Cậu nói xem" - Lâm Tuyết cũng cúi đầu hút một ngụm - "Lúc anh trai hôn cậu, cảm giác thế nào? Thích hay không thích?"
- "À...Tớ..." - Ny Ny nào phải thể loại mặt dày còn trang nai con như Lâm Tuyết, mặt đỏ ửng, "Không...không biết đâu".
Lâm Tuyết nhướng mày: "Không biết?! Cậu thích muốn chết đi, viết hết lên mặt cậu rồi kìa: Muốn hôn nữaaaa", ngón tay chỉ chỉ trán Ny Ny: "Chính cậu cũng thông ra được chút gì đó rồi đúng không, lại còn chơi trò trốn tránh. Kể với tớ chính là hỏi bước tiếp theo phải làm thế nào để được hôn mà vẫn bớt ngượng ngùng chứ gì".
Ny Ny chút nữa thì sặc luôn trân châu đang nhai trong miệng, nhỏ giọng phản đối: "Tớ không biết thật mà, đó là anh trai tớ đó."
- "Bà cô của tớ ơi...cũng không phải ruột thịt, với lại người ngoài có mù cũng nhìn ra anh ta với cậu chẳng có tí mùi anh em nào hết!". Là mùi couple lan tràn trong không khí - Lâm Tuyết im lặng tự bổ não thêm.
- "Thật...thật vậy sao? Tớ...thật sự..." Ny Ny bối rối bưng mặt đỏ bừng. Tiểu cô nương tình đậu sơ khai, ngại ngùng lúng túng không biết mình cần làm thế nào.
Lâm Tuyết cắt ngang:
- "Cả ba mẹ cậu cũng ngầm thừa nhận đấy thôi".
- "Nếu không, ai lại cho phép trai đơn gái chiếc không tí huyết thống nào tiếp xúc gần gũi cả ngày như thế".
- "Cậu đó, chính là ỷ được anh ta cưng chiều rồi làm tới". Lâm Tuyết nã luôn phát đạn cuối cùng.
Hứa Ny Ny thanh máu về 0.
Lâm Tuyết nói quá sức thuyết phục. Cô không còn gì để phản bác lại.
- "Sao nào? Sinh nhật lần này, nghe ý kiến của tớ chứ?" Lâm Tuyết tay chống cằm, ngon ngọt dụ dỗ.
- "Ừm...theo cậu hết!" Ny Ny bảo bối vừa được đả thông tư tưởng, ngoan ngoãn gật đầu thật mạnh, vẻ mặt quyết tâm thấy chết không sờn.
Quay lại hiện tại, lúc này ở Hứa gia, Ny Ny loay hoay chuẩn bị bất ngờ nhỏ cho Hứa Mạch Xuyên.
Sau hôm ngại ngùng đó, cô thì tránh mặt anh, anh thì đi công tác. Tuy nhiên, điện thoại săn sóc hằng ngày vẫn đều đặn như thường , hai người nói chuyện qua điện thoại thì vẫn ổn, chỉ là cô hơi xấu hổ hơn bình thường một chút, nhưng ở bên kia anh không nhìn thấy được nên chẳng sao.
Dù công việc bận rộn, nhưng hằng năm ngày sinh nhật đều là cả hai cùng nhau trải qua.
Đây là sự ăn ý không cần nhắc giữa hai người. Nghĩ đến điều này, trong lòng Ny Ny bỗng cảm thấy một niềm vui nho nhỏ, miệng mỉm cười tủm tỉm mà không hề tự ý thức được.
Hứa Mạch Xuyên mệt mỏi, cố gắng kết thúc công việc thật sớm chạy về lại thành phố, đến cửa nhà cũng là 8 giờ hơn.
Tay xoay chìa khoá, thầm nghĩ không biết Ny Ny đang làm gì. Thay dép xong, anh đi qua phòng khách, không khó phát hiện thân ảnh nho nhỏ đang làm ổ trên sofa.
Chờ anh rồi ngủ quên mất.
Ánh đèn vàng ấm áp, không khí thoang thoảng hương vị đồ ăn gia đình, người ngủ say khuôn miệng đô đô chọc người trìu mến.
Như nhận ra bóng đen che trước người, Ny Ny chớp chớp mắt tỉnh dậy, giọng còn hơi ngái ngủ: "A, anh về rồi".
Cử động theo thói quen còn nhanh hơn não, hai tay nâng lên đáp trên cổ anh, miệng ba...ba hôn hai cái thật kêu lên má.
Rõ ràng đã dạy cô hôn môi như người lớn thế nào, Hứa Mạch Xuyên lúc này cũng không thèm bắt bẻ nữa, chắc cô đói lắm rồi, bế người dính anh như bạch tuộc tới bàn ăn.
Như mọi năm, hai người ăn tối xong sẽ chui vào phòng anh, cùng xem một bộ điện ảnh, xem hết thì cùng anh cùng nhau thổi bánh, bước qua tuổi mới. Đơn giản mà lại ấm áp.
Trong lúc Ny Ny chọn phim, Mạch Xuyên tranh thủ đi tắm.
Ny Ny làm bộ chọn lựa phim, thật ra đã chọn xong sẵn từ lâu rồi. Tranh thủ lúc anh đang tắm, cô vọt nhanh về phòng mình, đỏ mặt mặc vào "quà sinh nhật" chuẩn bị trước, bên ngoài chồng vào váy ban nãy, nhanh chóng quay trở lại.
Hứa Mạch Xuyên tắm xong, thấy người ngồi bó gối trên ghế chơi điện thoại, ngoan ngoãn đợi anh. Sợ cô chờ lâu, anh cũng mặc kệ tóc đang ướt, tiến đến ngồi bên cô, vừa giảm ánh sáng xuống vừa hỏi:
- "Em chọn xong rồi à? Bắt đầu xem nhé?"
Ny Ny ngẩng đầu lên, thấy tóc anh còn ướt thì nhăn mày: "Chờ đã, em sấy tóc cho anh, tóc ướt bệnh thì làm sao?"
Nói xong không đợi anh trả lời, vào nhà tắm lấy máy sấy ra ngay. Cô đứng phía sau, ngón tay đan xen vào trong sợi tóc anh, chất tóc mềm mại, cô nhẹ nhàng vuốt ve, miệng còn phụng phịu trách móc: "Lần nào cũng không chịu sấy, không có em rồi ai sấy cho anh hả?"
- "Nhưng có em rồi". Hứa Mạch Xuyên cười cười, nhẹ giọng đáp.
Máy sấy thổi tới từng đợt hơi nóng, xen lẫn trong đó, anh ngửi được mùi hương kẹo ngọt ngào. Hít vào kĩ hơn nữa, là hương thơm toả ra từ trên người cô. Chẳng lẽ Ny Ny vừa đổi sữa tắm? Lúc nãy ăn cơm anh cũng không ngửi được mùi này mà?
Ghế cả hai ngồi là sofa giường nằm thông minh, điều chỉnh nút bấm một nút đã thành giường nằm thích hợp xem phim, chân dài của anh bắt chéo, tập trung theo dõi bộ phim trên màn ảnh.
Ny Ny thì quan sát anh.
Anh mặc áo thun trắng cùng quần jogger xám vải nỉ, vừa trẻ trung lại thu hút. Ừm, được rồi, trước giờ anh mặc gì cô cũng thấy đẹp cả. Do đang nằm nên áo thun càng bó sát, lờ mờ hằn lên từng đường cơ bụng mê người.
Cô nằm một lát thì mỏi, thói quen tựa qua người anh, đầu ngả lên vai, anh cũng tự nhiên dang tay ôm lấy người cô, ngón tay chầm chậm xoay từng vòng trên đầu vai cô.
Rất tự nhiên ăn ý, trước nay vốn vậy.
Chợt nhận ra, cô có rất nhiều thói quen được anh dưỡng thành, bất giác chỉ cần có anh ở đó thì hành động tự nhiên sẽ như thế.
Trước giờ vẫn luôn rất rõ ràng, chỉ có cô là mù mờ không chịu nhìn rõ.
Trong phòng ánh sáng lờ mờ, Ny Ny như được tiếp thêm can đảm, nhìn chân dài, lên cơ bụng, đến vòm ngực chắc khoẻ cô đang tựa vào, đến hầu hết lên xuống, đến...
Chưa kịp nhìn tiếp, đầu đã bị anh xoa xoa, lên tiếng nhắc nhở: "Tập trung xem phim đi".
Tai cô đang áp lên ngực anh, nghe tiếng phát ra càng trầm thấp lại dịu dàng đến vậy. Hoàn hồn lại mới hiểu anh đang nói gì, xấu hổ giơ tay xoa nắn vành tai ngứa ngáy.
Cô không hề biết là người cô đang tựa cả vào anh, đầu cô di chuyển thế nào, anh đều cảm nhận được hết, còn lén lút, chỉ có cô nghĩ là anh không biết gì thôi.
Nằm xem phim một lát, người cảm thấy hơi lạnh, chưa kịp nói gì, anh đã kéo thảm đến đắp cho cả hai. Đắp một chốc thì cả người cô ấm dần, lại được anh ôm nên ấm xong thì thấy hơi nóng, mà nóng thì...nội y bên trong bắt đầu khó chịu hẳn, dính dính.
Cô quên mất cái này không chịu được nóng đâu.
Thấy người trong ngực cứ chốc chốc lại nhúc nhích, anh lên tiếng: "Sao thế em, có gì khó chịu sao?"
Ny Ny khó chịu là tất nhiên rồi, mà không thể nói được, đây là quà sinh nhật bí mật cho anh đó. Cắn răng chịu đựng không động đậy nữa, cô nhỏ giọng đáp: "Không...không sao ạ. Tập trung xem phim kìa anh".
Mạch Xuyên hít vào một hơi, hỏi tiếp: "Thơm thế, em vừa đổi sữa tắm à?". Anh cảm thấy mùi còn nồng nàn hơn ban nãy nữa.
- "À...dạ, vừa đổi hôm kia, lúc anh chưa về".
Cô hôm nay rõ ràng cứ là lạ, anh cảm nhận được hết. Nhưng không sao, miễn đừng trốn anh như mấy hôm trước là được rồi.
Bộ phim nội dung thế nào, Ny Ny cũng không rõ nữa. Chỉ biết càng gần đến 12 giờ, tim đập càng nhanh. Cô không nghĩ được, tặng quà sinh nhật thế này cho anh, anh sẽ nghĩ về cô thế nào, có nghĩ là cô quá táo bạo hay không.
Lắc lắc đầu nhỏ, không được, không tin mình thì cũng phải tin kế hoạch của Lâm Tuyết, thế nào cũng là tốt nhất, phải quyết tâm kiên định.
Phim hết, cô xung phong đi lấy bánh sinh nhật vào phòng, cùng đợi đến giờ với anh. Bánh là cô tự đến tiệm bánh kem học làm vào hôm qua, nho nhỏ nhưng chứa đựng thành ý vô bờ bến, Mạch Xuyên dù không thích ăn ngọt nhưng càng nhìn càng thấy vui, cứ nhìn nó cười tủm tỉm.
Đến giờ, cô tắt đèn trong phòng, đốt nến, hát lên bài hát mừng sinh nhật cho anh, hối thúc anh ước nguyện.
Năm nào anh cũng sẽ nhường ước nguyện duy nhất đó cho cô. Mà năm nay, cô chắp tay, thì thầm, nguyện ước cho cô và anh.
Cùng nhau thổi tắt nến. Không gian bốn phía lâm vào tối tăm.
Cô bất ngờ sát lại, nhỏ giọng bên tai anh: "Anh, em có quà sinh nhật cho anh".
Mạch Xuyên hơi bất ngờ: "Không phải em làm bánh tặng anh rồi sao?"
- "Không...cái đó...bánh thì sau này năm nào em cũng tặng anh hết, còn quà này chỉ tặng năm nay thôi". Cô lẩm bẩm, giọng ngọt đến chết người.
Thông tin từ một câu nói của cô có hơi nhiều, nào là sau này năm nào cũng sẽ làm bánh cho anh, còn có cả quà đặc biệt duy nhất năm nay nữa. Vui vẻ đến không kìm được, nếu có ánh sáng, cô sẽ nhìn được anh trai cao lãnh nhà mình đang cười ngốc ngốc như chó husky thế nào.
- "Anh...Anh nhắm mắt lại nha". Dù bốn phía tối thui rồi, nhưng cô vẫn rất là ngại ngùng đó.
- "Bí mật vậy sao? Tối thế này còn bắt anh nhắm mắt nữa, em thì có nhìn thấy gì không?" Mạch Xuyên bật cười, trêu cô.
Ny Ny phồng má: "Cái này chẳng cần thấy cũng tặng được! Anh nhắm mắt chưa đó?"
Chờ anh đáp "Rồi" một tiếng, bên tai anh là tiếng sột soạt. Sau đó, người đi tới, lần mò...ngồi lên trên đùi anh, hai tay câu lấy cổ anh, áp người tựa sát vào ngực. Không thấy gì nhưng anh vẫn cảm nhận được, cô đang khe khẽ run run hồi hộp, còn một chút ngượng ngùng không nói rõ nữa.
Tay nho nhỏ nắm lấy bàn tay anh, dẫn dắt nó tới, phủ lên hai luồng no đủ đang được bao bọc bằng lớp ngoài dính dính.
Mắt không thấy càng làm xúc giác cùng thính giác nhạy cảm hơn, anh không khó để biết mình đang sờ lên thứ gì, nghe rõ tiếng cô nhẹ nuốt nước miếng, sau đó meo meo thì thầm bên tai anh: "Em mời anh...ăn kẹo nha".
"Phanh". Có khoảng chừng 10 giây, đại não của tinh anh Hứa Mạch Xuyên trống rỗng. Anh phản xạ lập tức muốn đẩy cô ra, hỏi cô có biết mình đang làm gì không?
Tay anh đụng đến eo cô, không ngờ lại chạm vào một mảng trơn mịn.
Cô không mặc váy như ban nãy nữa, chỉ xuyên cái nội y dính dính này - anh chậm chạp nhận ra.
Muốn đẩy cô ra nhưng không được, một là do anh chẳng dám mạnh tay với cô bao giờ, hai là người kia như biết anh sẽ làm thế, hai tay từ sớm đã câu chặt lấy cổ anh rồi. Có đẩy cũng chẳng ra.
- "Em có biết...". Anh chưa nói dứt câu, cô đã lên tiếng, áp đảo hết suy nghĩ của anh hiện tại: "Em biết em đang làm gì, em tỉnh táo, Hứa Mạch Xuyên, nếu bây giờ anh mà đẩy em ra thì cả đời cũng đừng hòng được ăn kẹo nữa nhé, em nói rồi, chỉ có một lần duy nhất này thôi".
- "Còn nữa, em rất rất rất thích anh". "Chính là kiểu như anh thích em đó".
Nói xong, Ny Ny cảm giác cả người như bong bóng xì hơi luôn, vừa xấu hổ vừa gấp, không biết làm thế nào, vùi mặt vào cổ anh làm đà điểu.
Im lặng.
Cô tưởng chừng lâu tới nỗi mình sắp không chịu được nữa, gần khóc đến nơi rồi, bàn tay ai đó chợt xoa đầu cô, ép chặt vào hõm vai mình lần nữa, nhỏ giọng tự hỏi:
- "Anh không phải đang nằm mơ chứ".
- "Ngốc". Cô xù lông, cắn mạnh lên cổ anh một cái, "đau không hả?"
- "Đau".
Vừa nghe anh đáp xong, Ny Ny chợt thấy đất trời quay cuồng. Cô bị anh đè lên, chân anh khoá chặt lấy chân cô, hay tay bị khoá lên đỉnh đầu.
"Tách" một tiếng, đèn bên cạnh sofa bật lên, ánh sáng dễ chịu không làm chói mắt chút nào. Chờ đã, cô quên mất ở đây còn có một cái đèn này.
- "Aaaaa, ai cho anh bật đèn? Không được nha, tắt đèn. Phạm quy phạm quy rồi". Ny Ny ngọ nguậy phản đối, nhưng anh đã liệu trước, không phải đang khoá chặt cô đó sao.
Phản đối vô hiệu lực.
Anh thì đang cúi đầu, chăm chú thưởng thức món quà sinh nhật duy nhất của mình.
Gọi sao nhỉ, chắc là nội y kẹo, bởi cả bộ là từng viên từng viên kẹo kết nối với nhau mà thành. Màu hồng.
Vừa vặn tôn lên làn da trắng nõn như búp bê sứ của cô, bao bọc trọn vẹn núi đồi tròn trịa, gợi cảm lại đáng yêu.
Chưa thử đã biết, cả quà cùng người đều ngọt lịm. Thì ra mùi hương là từ đây toả ra, thảo nào ban nãy vừa về anh không ngửi được, chắc là lén chạy đi thay rồi.
Là kẹo, gặp nóng thì sẽ tan chảy. Vốn thân nhiệt người đã cao, ban nãy đắp thảm thì nóng hơn nữa, nên có hơi chảy ra một chút, dính chặt vào da thịt cô. Thảo nào cứ khó chịu ngọ nguậy, lại nhất định không nói cho anh biết.
Dưới ánh nhìn chăm chú của anh, tim cô đập nhanh như sấm, xu hướng sắp nhảy ra ngoài đến nơi. Cô cắn cắn môi đỏ, mắt ươn ướt sắp khóc: "Tắt đèn nha, đừng...đừng nhìn như vậy".
"Đẹp lắm". Anh nhìn sâu vào mắt cô, mỉm cười: "Anh rất thích".
Cô như lạc vào trong đó, ánh nhìn lấp lánh như biển sao trời, chưa đầy tình ý ôn nhu, quên mất cả phản kháng.
"Nhưng mà" Anh chợt nói tiếp, nụ cười xấu xa lên: "Kẹo tặng anh rồi, anh thích vừa nhìn vừa ăn đấy".
Em làm được gì anh nào.
Khiêu khích, là trắng trợn khiêu khích cô đó!
Cô giờ như cá nằm trên thớt, mặc anh muốn chặt ra làm bao nhiêu khúc tuỳ thích. Dũng khí thấy chết không sờn hôm nào đã dần dần tan biến. Aaaa, Lâm Tuyết ơi, cậu không hề nói cho tớ biết đoạn sau sẽ như thế này mà.
Hôm đó, nghe Lâm Tuyết bày xong, Ny Ny còn rụt rè: "Sẽ không sao chứ". "Yên tâm, bảo đảm anh cậu sẽ mê chết, hôn cậu chết đi sống lại luôn, cả hai cùng vui". Lâm Tuyết khẳng định chắc nịch.
Giờ hôn đâu chưa thấy, vui cũng chẳng thấy luôn, chỉ biết mình sắp khóc đến nơi rồi.
Nhận ra cô thất thần, Mạch Xuyên cách lớp "áo kẹo" cắn cắn lên đầu vú, gọi cô trở lại" Nghĩ gì thế?"
Ny Ny bé ngoan hỏi gì đáp nấy: "Nghĩ sao anh chưa hôn em".
Nghe người phía trên thấp thấp cười ra tiếng, cô mới hoàn hồn nhận ra mình vừa nói gì, muốn chui luôn xuống đất, xấu hổ đến cả người đỏ như tôm luộc.
- "Em thích à?" Anh cúi xuống nhấm nháp viên kẹo ngay đỉnh đầu vú, lưỡi đảo quanh cuốn vào ngon ngọt trên đó, vừa liếm vừa mút chậc chậc - "Thế sao hôm sau lại trốn anh? Làm anh buồn thật lâu".
Hơi thở của anh phất phất trên làn da cô, vừa ngứa vừa tê.
"Cứ tưởng em ghét anh rồi".
Cảm nhận đầu lưỡi anh rê trên từng viên kẹo, kẹo lại cọ lên từng tấc da thịt, anh còn hỏi cô bằng giọng vừa gợi cảm lại còn có ý làm nũng như vậy, Ny Ny bó tay đầu hàng.
Lần đầu tiên chịu kích thích mơn trớn như vậy, cả người đến lông tơ cũng muốn dựng lên, ưm a mắc cỡ đáp lại: "Em xấu hổ đó".
Anh lại phì cười.
Liếm một lát, đến khi cảm thấy vị ngọt ngập tràn cả khoang miệng mình, anh mới ngẩng đầu lên, tấn công đến môi mọng ướt át:
- "Nếm một chút kẹo của em xem nào". Anh tấn công dồn dập, không hề nhẹ nhàng ngậm cắn như lần đầu tiên trong xe, lần này là như bão táp điên cuồng càn quét. Lưỡi anh mạnh mẽ tràn vào, cùng lưỡi cô trao đổi ngọt ngào.
Lấp đầy khoang miệng cô bây giờ, có vị kẹo ngọt, có cả hương vị của anh.
Hai tay cô được thả ra lúc nào cũng không biết, giờ đang vất vả che lấy miệng mình, ngăn chặn từng hồi rên rỉ kì quái. Mạch Xuyên từ tam giác thần bí giữa hai chân cô ngẩng đầu lên, nhăn mày: "Kêu lên đi, anh thích lắm".
Từng đợt từng đợt sóng đánh úp tới, vỗ về cả người cô trôi nổi bồng bềnh. Thân nhiệt tăng cao kết hợp sự kiên nhẫn nhấm nháp của Mạch Xuyên, kẹo từ từ chẳng còn bao nhiêu.
Cả hai hô hấp dồn dập, hoà quyện đan xen.
Cô chịu mơn trớn của anh, bị dụ dỗ lẫn ép buộc nói ra không biết bao nhiêu lời dâm mĩ.
Tưởng tượng anh sắp biến cô tan chảy thành một bể kẹo ngọt rồi.
Anh vẫn không biết chán, hàm trụ cả khoả ngực bên trái đã tan hết kẹo của cô trong miệng, tay thì nắn bóp khoả bên phải chẳng còn lại bao nhiêu. Lưỡi anh đảo quanh hồng nhũ nho nhỏ sớm săn cứng lại, đánh đánh qua lại như đang chơi đùa cùng nó đến thích ý.
Đường tan chảy dính nhớp vừa khó chịu vừa sung sướng khó nói nên lời, không biết anh cởi áo từ bao giờ, đường dính luôn cả lên ngực cùng cơ bụng săn chắc của anh.
"Ny Ny, em nếm thử của anh xem". Cô mê mang bị anh dẫn dắt, lưỡi nhỏ rụt rè ma sát lên ngực, liếm dần xuống cơ bụng ngon miệng. Cô không nhịn được để lại hai ba dấu răng trên đó, sau lại bắt chước anh, miệng hàm chứa thù du, mút vào.
Ngọt lịm.
Tiếng khàn khàn khẽ ngâm của anh cũng là một loại mê dược, dụ cô mê đến thần trí rối bời.
Chỉ muốn được thêm nữa.
Cảm tưởng như qua rất lâu rất lâu rồi, đến khi ngoài trời sắp hừng đông, anh trai cô mới ăn kẹo xong. Người vốn chẳng thích đường, giờ lại mê mệt thưởng thức bữa khuya ngọt đến sâu răng.
Ngọt đến tận đáy lòng.
Lúc này cô mềm nhũn, cả người yếu ớt hoàn toàn mặc anh xâu xé.
Cô nhớ, có làn nước nhè nhẹ vỗ về trên da thịt, rửa trôi hết phần đường tan chảy dinh dính khó chịu, sau đó thì hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ.
Anh tắm rửa sạch sẽ cho cả hai, khoan khoái ôm người lên giường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]