Sáng sớm tinh mơ một cô gái trong phòng bệnh tỉnh dậy,cô vươn vai mệt mỏi đầu không biết sao cứ đau đau. Cô gái dụi mắt sau đó hướng về phía cửa kính bên ngoài đầu óc vẫn còn chút mơ hồ. Rồi bỗng chợt nhận ra điều gì đó khác biệt liền đảo mắt nhìn xung quanh.
- "Ầy! Đây là nơi nào thế,tại sao mình lại ở đây nhỉ?"
Cô gái hoang mang,ngơ ngác vẫn không biết là mình đang ở trong bệnh viện.
- "Cô Lâm Như dậy rồi sao?"
Một người bác sĩ bước vào phòng bệnh cất lên tiếng hỏi.
Cô nhìn người bác sĩ từ trên xuống dưới một lượt rồi trố mắt hỏi: -"Vậy tôi là đang ở trong bệnh viện à?"
- "Đúng vậy!" Người bác sĩ điềm đạm trả lời.
- "Ôi trời! Sao tôi lại ở đây thế này?"
- "Cô không nhớ gì sao?"
Cô im lặng cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra. Cô giật mình hỏi người bác sĩ.
- "Người đàn ông đi cùng với tôi anh ấy đâu rồi? Anh ấy có sao không?"
- "Cô bình tĩnh nào,ý cô là Thượng tướng Âu sao? Haizz tình trạng của cạu ấy không được tốt lắm đến giờ vẫn còn đang hôn mê bất tĩnh,vết thương ở vai và ở chán khá là nghiêm trọng."
Cô nghe vậy thì ngơ người. Anh ta vậy là vẫn còn đang hôn mê. -"Khi nào anh ấy có thể lại tỉnh lại?"
- "Ừm...cái này thì chúng tôi không thể đoán trước được,việc cậu ấy tỉnh dậy sớm hay muộn hay ra sao thì bây giờ chỉ tuỳ thuộc vào cậu ấy chúng ta việc phải làm giờ đây là chờ đợi."
- "..."
Âu Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-phong-cach-thich-treu-choc-thuong-tuong/933132/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.