- "Âu Diệc Phong! Anh...anh sao lại..."
Thấy toàn thân hắn bị thương cô lo lắng nhưng bỗng sực nhớ ra điều gì đó liền hốt hoảng,nghiêm trọng nói:
- "Chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây ngay nếu không thì sẽ không kịp mất!"
- "Rời khỏi đây? Có chuyện gì sao? Nhưng mà tôi...không thể nổi nữa...tôi..."
Âu Diệc Phong đã ngất đi lại càng cho cô hốt hoảng gấp bội. Cô lo sợ giàn giụa nước mắt. Phải làm sao đây bây giờ không ra khỏi nơi này thì chẳng còn mạng sống mất,tên Âu Nhất Trị gian xảo ấy đã đặt một quả bom từ trước bây giờ mà Âu Diệc Phong ngất ra thế này thì chả lẽ cô để hắn lại mà cứ thế chạy ra thế này thì không được. Quả bom ấy được đặt ở sảnh lớn của toà nhà,nhìn thời gian trên đồng hồ chỉ vỏn vẹn hai phút,tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Ở phía Trần Đại uý đã dẫn theo một dàn xe cảnh sát đến vị trí mà Âu Diệc Phong đã báo từ trước.Trên đường đi họ gặp sự cản trở của những tên khủng bố giết người rất may là họ đã xử lí đâu vào đấy. Họ lao xe nhanh đến ngôi nhà đó,mới bước chân xuống xe thì...
RẦM!!!
Một tiếng nổ to vang u tai,cả toà nhà ấy đã đổ nát liên tục sập sập xuống. Tất cả các viên cảnh sát đó sững người,há hốc mồm ngơ ngác.Rốt cuộc đây là thế nào?
Quả bom ở bên trong nhà đã phát nổ. Nhưng mà Âu Thượng tướng của họ đang ở bên trong đó nếu vụ nổ này xảy ra thì có lẽ nào...Âu Thượng tướng đã... Trần Đại uý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-phong-cach-thich-treu-choc-thuong-tuong/933131/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.